MỘT MÙA THƠ DẠI - Trang 80

cũng đã mang cái thân lấm bùn này rồi.

Nói rồi cô lại im lặng. Trời đã vào khuya. Khách dưới quán đã về từ lúc
nào, có tiếng người chuẩn bị đóng cửa quán. Tomonosuke giật mình định
chuẩn bị ra về thì Oriki nói:

- Cho anh trọ đêm nay.

Tự lúc nào, guốc giày cũng đã được cất đi, không có gì để mang,
Tomonosuke đành ở lại. Tiếng cửa được kéo nhẹ, sau đó ánh đèn hắt từ
ngoài cũng tắt, chỉ còn lại tiếng chân viên tuần tra đêm.

7.

Dù đã tự nhủ lòng hãy quên đi, bây giờ có nhớ lại thì làm được gì nhưng
trong đầu Genshichi vẫn hiện lên những kỷ niệm với cô. Anh nhớ mùa lễ
Vu Lan năm ngoái, hai người cùng mặc yukata giống nhau đến viếng đền
Kuramae. Anh không còn tâm trí, khí lực đâu để làm việc.

- Anh không nên như vậy!

Lời vợ nhắc anh nghe thật ồn ào.

- Ờ ờ, đừng có nói gì nữa. Im đi!

Nói rồi anh nằm lăn ra. Ohatsu nói:

- Em im lặng thì cuộc sống của chúng ta sẽ ra gì? Nếu anh đau ốm thì uống
thuốc sẽ khỏi, có đi bác sĩ cũng phải chịu. Đằng này bệnh của anh đâu phải
vậy. Chỉ cần anh nghĩ lại, coi thử đau ở đâu? Anh phải mạnh mẽ lên chứ.

- Lúc nào cũng nhai đi nhai lại một chuyện, đầy cả tai. Đi mua rượu để tôi
giải tỏa đầu óc đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.