MÙ LÒA - Trang 162

quyền của hắn bằng mùi hôi thối. Trong khi đó, trăng đã xuất hiện. Qua cửa
tiền sảnh nhìn ra sân trước, ánh sáng khuếch tán đã dần dần rạng rỡ hơn,
những thân thể nằm trên mặt đất, hai chết, kẻ khác còn sống, từ từ rõ hơn,
thành hình dáng, đặc tính, dáng vẻ, tất cả sức nặng của nỗi kinh hoàng
không tên, khi ấy vợ bác sĩ hiểu rằng không còn lý do gì, nếu đã có, để tiếp
tục giả vờ mù, rõ ràng ở đây không ai còn có thể được cứu vãn, mù lòa
cũng là đây, là sống trong một thế giới chẳng còn hy vọng. Trong khi đó bà
có thể nói ai chết, đây là anh dược tá, đây là anh chàng đã nói bọn côn đồ
mù sẽ bắn hú họa, về một khía cạnh nào đó cả hai đã nói đúng, và đừng bận
tâm hỏi làm sao tôi biết họ là ai, câu trả lời đơn giản là, Tôi có thể thấy.
Một số đang có mặt đã biết và đã giữ im lặng, kẻ khác đã hoài nghi từ khá
lâu và giờ đây thấy sự hoài nghi của họ được xác nhận, kẻ nọ ngạc nhiên
không ngờ, nhưng nghĩ lại, có lẽ chúng ta chả nên ngạc nhiên, vào lúc khác
lời tiết lộ này sẽ gây sửng sốt hơn nhiều, gây sôi nổi không thể kìm nén, bà
may quá, làm sao bà xoay xở tránh khỏi thảm họa chung này, bà nhỏ thuốc
gì vào mắt, cho tôi địa chỉ bác sĩ của bà, giúp tôi ra khỏi nhà ngục này, giờ
đây nó đến cùng một điểm, trong sự chết, mọi người đều mù lòa. Họ không
thể ở lại đây, vô phương tự vệ, thậm chí mấy thanh sắt giường đã bị bỏ lại
phía sau, nắm đấm của họ vô ích. Theo hướng dẫn của vợ bác sĩ, họ đã kéo
xác chết ra sân trước và để đó dưới ánh trăng, dưới sắc trắng đục của ngân
hà, trắng bên ngoài, rồi cuối cùng đen bên trong. Chúng ta về phòng, ông
già đeo miếng vải đen che mắt nói, sau đó chúng ta sẽ xem có thể tổ chức
được gì. Ông nói thế, và đó là những lời cuồng trí mà chẳng ai để ý. Họ
không về theo nơi họ tới, họ gặp nhau và nhận ra nhau trên lối đi, một số về
cánh bên trái, kẻ khác về cánh bên phải, vợ bác sĩ cho tới nay có người đi
cùng là người phụ nữ đã nói, Bất kỳ bà đi đâu, tôi theo đó, bây giờ bà ta
không giữ ý này trong đầu, ngược lại, bà không muốn nhắc tới nó, các lời
thề thường không được làm tròn, đôi khi vì yếu đuối, lúc khác vì một lực
mạnh hơn mà chúng ta không biết đến.

Một giờ sau, trăng đã lên, đói và khiếp sợ làm mất ngủ, trong các phòng

mọi người đều thức. Nhưng đó không là lý do duy nhất. Vì bị kích động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.