MÙ LÒA - Trang 171

nếu như thế, tại sao họ không ở nhà họ, tiện nghi hơn sàn cứng rất nhiều,
trừ phi họ đang canh gác cơ ngơi, chống lại ai, và vì mục đích gì, mặt hàng
này có thể chữa bệnh cũng như giết người. Bà bỏ đi, cách đó một quãng
ngắn bà nhìn vào một tiệm khác, thấy nhiều người nằm dưới đất hơn, phụ
nữ, đàn ông, trẻ con, một số hình như đang chuẩn bị ra đi, một người tới
thẳng cửa, đưa tay ra ngoài rồi nói, Trời mưa, Mưa to không, bên trong có
tiếng hỏi, Mưa to, mình phải đợi cho tới khi ngớt, người đàn ông, đó là một
ông, cách vợ bác sĩ hai bước, không nhận ra sự hiện diện của bà, vì thế ông
sửng sốt khi nghe bà nói, Chào ông, chúc ông một ngày tốt lành, ông đã
mất thói quen nói Chúc một ngày tốt lành, không chỉ vì ngày của người mù
nói đúng ra chả bao giờ tốt, mà còn vì chẳng ai có thể hoàn toàn chắc là
đang ngày hay đêm, và trong sự mâu thuẫn hiển nhiên vừa được giải thích,
nếu bây giờ những người này thức giấc gần như cùng lúc vào buổi sáng, đó
là vì một số người trong bọn họ mới mù vài ngày trước và chưa mất hẳn
cảm giác về sự liên tục của ngày và đêm, ngủ và thức. Người đàn ông nói,
Trời đang mưa, rồi hỏi, Bà là ai, Tôi ở xa đây, Bà đang đi tìm thức ăn phải
không, Phải, chúng tôi không ăn gì đã bốn ngày, Làm sao bà biết là bốn
ngày, Tôi đoán, Bà có một mình, Tôi đi với chồng và một số bạn, Họ có
bao nhiêu người, Bảy người tất cả, Nếu bà định ở đây với chúng tôi thì thôi
đi, chúng tôi đã đông lắm rồi, Chúng tôi chỉ tạt ngang qua, Các ông bà từ
đâu tới, Chúng tôi bị nhốt từ khi dịch mù này bắt đầu, À, phải, cách ly, chả
được tích sự gì, Sao ông nói thế, Họ cho phép bà đi, Có một vụ cháy và lúc
đó chúng tôi nhận ra lính gác chúng tôi đã biến mất, rồi bà bỏ đi, Vâng,
Bọn lính của bà chắc trong số người cuối cùng hóa mù, mọi người đều mù,
cả thành phố, cả nước, nếu ai còn thấy thì họ không nói, tự biết lấy một
mình, Tại sao ông không sống ở nhà ông, Vì tôi không còn biết nó ở đâu
nữa, Tại sao ông không biết nó ở đâu, Còn bà, bà có biết nhà bà ở đâu
không, Tôi, vợ bác sĩ sắp trả lời rằng đó chính là nơi bà cùng chồng và các
bạn đang đi về, họ chỉ cần ăn vội vài miếng để lấy lại sức khỏe, nhưng
đúng lúc đó bà thấy tình hình khá rõ, một người mù đã ra khỏi nhà chỉ có
phép lạ mới xoay xở tìm lại được nó, không như trước kia, lúc người mù
luôn luôn có thể trông cậy vào sự giúp đỡ của khách qua lại, để băng ngang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.