MÙ LÒA - Trang 191

bà, đóng sập cửa lại sau lưng, Mụ phù thủy đó là ai, ông già đeo miếng vài
đen che mắt hỏi, chúng ta nói những lời này khi chúng ta không biết tự
nhìn mình, phải chi ông sống như bà đã sống, chúng ta sẽ muốn thấy tính
văn minh của ông sẽ còn giữ được bao lâu.

Không có thức ăn nào ngoài các món họ mang theo trong bao, họ phải

tằn tiện tới mẩu cuối cùng, còn về ánh sáng, họ rất may mắn tìm thấy hai
cây nến cất trong tủ bếp để dùng mỗi khi xảy ra cúp điện và vợ bác sĩ thắp
lên cho riêng bà hưởng, người khác không cần nó, họ đã có một ngọn đèn
trong đầu, mạnh tới nỗi làm họ mù. Mặc dù khẩu phần đạm bạc là tất cả
những gì nhóm nhỏ này có, nhưng nó hóa ra như một bữa tiệc gia đình, một
trong các bữa tiệc hiếm hoi khi thức ăn của một người là của mọi người.
Trước khi họ ngồi vào bàn, cô gái đeo kính đen và vợ bác sĩ đi xuống tầng
dưới, họ đi làm tròn lời hứa của họ, nếu không nói là đúng ra họ đi thỏa
mãn một yêu sách, trả bằng thức ăn cho lối đi qua căn nhà hải quan đó. Bà
cụ tiếp họ, càu nhàu và gắt gỏng, chỉ có phép lạ con chó khôn khiếp đó mới
không ăn tươi nuốt sống bà, Các cô phải có nhiều thức ăn lắm mới có thể
nuôi con thú đó, bà nói bóng gió, như thể trông đợi qua lời nhận xét vạch
trần này sẽ gợi lên trong hai sứ giả cái mà chúng ta gọi là lòng thương hại,
thật sự họ đang nói với nhau, bỏ một bà cụ đáng thương chết đói trong khi
một con chó ngu xuẩn được ngốn thức ăn thừa là vô nhân đạo. Hai phụ nữ
không quay lại để đem thêm thực phẩm, họ đã mang một phần thịnh soạn
rồi, nếu chúng ta xét tới hoàn cảnh khó khăn của cuộc sống hiện nay, và
cũng lạ, chẳng rõ bà cụ tầng dưới đánh giá tình hình thế nào rồi quay vào
tìm chìa khóa cửa sau, nghĩ cho cùng, bà dường như ít thâm hiểm hơn ta
tưởng, bà bảo cô gái đeo kính đen, Cầm lấy, chìa này của cô, và như chưa
đủ, lúc đóng cửa bà vẫn còn lẩm bẩm, Cảm ơn nhiều. Sửng sốt, hai phụ nữ
trở lại tầng trên, hóa ra mụ phù thủy già cũng có cảm xúc, Bà ấy không
phải là người xấu, sống bấy lâu một mình chắc đã làm bà ấy mất thăng
bằng, cô gái đeo kính đen nhận xét mà có vẻ không nghĩ mình đang nói gì.
Vợ bác sĩ không trả lời, bà quyết định sẽ bàn đến sau, khi mọi người khác
đã lên giường, có người đã ngủ, và hai người đàn bà ngồi trong bếp như mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.