MÙ LÒA - Trang 208

một bao nhựa lớn để bỏ hết giày vào với ý định sẽ kỳ cọ chúng ra trò, bà
không biết khi nào hay cách nào, rồi bà mang chúng ra bao lơn, không khí
bên ngoài cũng chẳng vì thế mà hôi hơn. bầu trời bắt đầu tối, có những đám
mây nặng nề, Phải chỉ trời mưa, bà nghĩ. Biết rõ phải làm gì, bà quay lại
các bạn. Họ đang trong phòng khách, lặng im, đứng sững, dù họ mệt nhoài,
vì họ không dám tự tìm ghế, chỉ có bác sĩ mò mẫm đôi tay trên bàn ghế để
lại dấu vết trên mặt, đợt quét bụi đầu tiên đang khởi sự, một số bụi vấy đã
bám đầu ngón tay ông. Vợ bác sĩ nói, Mọi người cởi quần áo ra, chúng ta
không thể để tình trạng như thế này, áo quần của mình bẩn gần như mấy
đôi giày, Cởi y phục ra ở đây, người đàn ông mù đầu tiên hỏi, trước mặt
nhau à, tôi nghĩ là không nên, Nếu muốn, tôi có thể đưa mỗi người vào một
chỗ khác nhau trong nhà, vợ bác sĩ châm biếm trả lời, khi ấy sẽ khỏi cần
ngượng nghịu, Tôi sẽ cởi áo ngay tại đây, vợ người đàn ông mù đầu tiên
nói, chỉ có bà mới thấy tôi, và dù bà không thấy, tôi vẫn không quên là bà
đã thấy lúc tôi tệ hại hơn là khỏa thân, chỉ chồng tôi là người có trí nhớ
kém, Tôi thấy chả ích lợi gì để nhớ lại mấy việc bất hòa đã quên từ lâu,
người đàn ông mù đầu tiên lẩm bẩm, Nếu ông là phụ nữ và đã ở vào chỗ
của chúng tôi, ông sẽ đổi giọng, cô gái đeo kính đen nói, và bắt đầu cởi áo
đứa bé mắt lác. Bác sĩ và ông già đeo miếng vải đen che mắt đã cởi trần,
bây giờ họ đang cởi quần, ông già đeo miếng vải đen che mắt nói với bác sĩ
bên cạnh ông, Cho tôi dựa vào ông trong lúc tôi cởi quần. Họ nom thật
buồn cười như hai kẻ đáng thương khi họ nhảy lưng tưng, nó làm ta muốn
khóc. Bác sĩ mất thăng bằng, kéo ông già đeo miếng vải đen che mắt ngã
theo, may mắn là cả hai thấy hoàn cảnh buồn cười, và nom họ tội nghiệp,
thân thể họ bám đầy các thứ dơ bẩn đủ loại có thể tưởng tượng được, sự
đứng đắn của tuổi già và một nghề nghiệp đáng kính đã đi đến thế này. Vợ
bác sĩ tới giúp họ đứng lên, chốc nữa chỗ nào cũng tối và chẳng ai có lý do
gì để cảm thấy ngượng, Trong nhà có nến không nhỉ, bà tự hỏi, câu trả lời
là bà nhớ đã thấy hai cây đèn kiểu xưa, một đèn dầu cũ ba ngọn, và một
chiếc đèn paraffin cũ loại có ống khói thủy tinh, lúc này đèn dầu cũng tốt
chán, mình có dầu, bấc đèn có thể tự làm, ngày mai mình sẽ đi tìm paraffin
trong các cửa hiệu, tìm nó dễ hơn tìm một lon thức ăn, Nhất là nếu mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.