MÙ LÒA - Trang 209

đừng tìm nó trong hiệu bán thức ăn, bà nghĩ, và ngạc nhiên là bà vẫn có thể
khôi hài trong hoàn cảnh này. Cô gái đeo kính đen đang từ từ cởi quần áo,
cô tạo ấn tượng luôn luôn còn y phục bất kể cô đã cởi ra bao nhiêu lớp, một
mảnh y phục cuối cùng che sự lõa lồ của cô, cô không thể giải thích sự e lệ
bất ngờ này, nhưng nếu vợ bác sĩ ở gần hơn, bà sẽ thấy cô gái đỏ mặt, dù
cho mặt cô bẩn, những ai muốn cố hiểu phụ nữ thì cứ việc, một người trong
số họ bỗng xấu hổ sau khi đã lang chạ ngủ với bọn đàn ông mà cô không
biết, người kia hoàn toàn có thể thì thầm vào tai cô ta một cách hoàn toàn
bình tĩnh, Đừng ngượng, ông ấy không nhìn thấy cô, bà đang nói về chồng
bà, tất nhiên, vì chúng ta đừng quên cô gái trơ tráo này đã quyến rũ ông lên
giường, ôi dào, như mọi người đều biết, với phụ nữ thì người mua phải
luôn coi chừng. Có lẽ, lúc này có lý do khác, ở đây có hai người đàn ông
trần truồng khác, và một người trong bọn họ đã ngủ với cô.

Vợ bác sĩ gom y phục nằm rải rác trên sàn, quần, sơ mi, áo khoác, váy và

áo cánh, vài quần lót bẩn, đồ lót cần ngâm ít nhất một tháng trước khi bà có
thể giặt chúng sạch lại, bà bó chúng thành một ôm, Đợi ở đây nhé, bà bảo
họ, tôi sẽ quay lại ngay. Bà mang quần áo ra ban công, như đã làm với đống
giày, ở đó tới lượt bà cởi quần áo, nhìn về thành phố tối đen dưới bầu trời u
ám. Không một ngọn đèn mờ trong các ô cửa sổ, không một ánh phản chiếu
tàn tạ trên các mặt tiền nhà, đó không phải là một thành phố, đó là một khối
hắc ín lớn đang nguội dần, đã cứng lại thành hình dáng các tòa cao ốc, nóc
nhà, ông khói, tất cả đã chết, tất cả đã tàn. Con chó của nước mắt xuất hiện
trên ban công, nó bồn chồn, nhưng bây giờ không có giọt lệ nào để liếm
khô, nỗi tuyệt vọng ẩn sâu bên trong bà, đôi mắt ráo hoảnh. Vợ bác sĩ cảm
thấy lạnh, bà nhớ mọi người đang đứng khỏa thân giữa phòng, nào ai biết
họ đợi gì. Bà vào. Họ đã biến thành các hình dáng đơn giản, vô tính, những
dạng mơ hồ, những cái bóng tự biến mất trong ánh nhá nhem, Nhưng điều
này không ảnh hưởng tới họ, bà nghĩ, họ nhòa vào ánh sáng chung quanh,
và ánh sáng đó không cho phép họ thấy. Tôi sẽ thắp đèn, bà nói, Lúc này
tôi mù gần như mọi người, Điện đã có lại chưa, đứa bé mắt lác hỏi, Chưa,
bác sẽ thắp đèn dầu, Đèn dầu là cái gì, đứa bé lại hỏi, Bác sẽ giảng cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.