MÙ LÒA - Trang 214

nghĩ. Bà vào lại bếp, và cố không gây tiếng động, bắt đầu gom bát, nồi niêu
xoong chảo, mọi thứ bà có thể hứng nước mưa từ thiên đàng đang rơi
xuống tầm tã, quay cuồng vì gió, quét trên mái nhà thành phố như cây chổi
lớn huyên náo. Bà mang chúng ra ngoài, đặt sát dọc theo chân song ban
công, bây giờ sẽ có nước để giặt quẩn áo bẩn và giày bẩn, Đừng tạnh, bà
lẩm bẩm khi tìm trong bếp xà phòng và chất tẩy, bàn chải cọ rửa, bất kỳ thứ
gì có thể dùng để làm sạch sẽ một chút, ít nhất là một chút, cái bẩn thỉu
khôn kham này của linh hồn, của cơ thể, bà nói, như để sửa lại ý nghĩ siêu
hình này, rồi bà nói thêm, Cũng giống nhau cả thôi. Rồi như phải là một kết
luận không thể tránh khỏi, như sự đồng thuận giữa điều bà nói và điều bà
nghĩ, bà cởi nhanh bộ áo ngủ sũng nước, và giờ đây cơ thể bà đón nhận
mưa, đôi khi mơn trớn, đôi khi ào ạt, bà bắt đầu vừa tắm vừa giặt quần áo.
Tiếng nước chung quanh khiến bà không nhận ngay ra rằng bà không còn
một mình. Ở cửa ra bao lơn, cô gái đeo kính đen và vợ người đàn ông mù
đầu tiên đang đứng, chúng ta không biết linh cảm nào, trực giác nào, tiếng
gọi nội tâm nào đã đánh thức họ, chúng ta cũng chẳng hiểu làm sao họ biết
lối ra đây, bây giờ không phải là lúc tìm câu giải thích, cứ tự do đoán. Phụ
tôi một tay, vợ bác sĩ nói khi bà thấy họ, Cách nào, vì chúng tôi không thấy,
vợ người đàn ông mù đầu tiên hỏi. Cởi quần áo ra, chốc nữa phải phơi càng
ít càng tốt, Nhưng chúng tôi không thấy, vợ người đàn ông mù đầu tiên lặp
lại, Không sao, cô gái đeo kính đen nói, Chúng tôi sẽ làm những gì làm
được, Tôi sẽ làm phần cuối, vợ bác sĩ nói, tôi sẽ làm sạch bất kỳ chỗ nào
còn bẩn, bây giờ bắt tay vào làm, nào, chúng ta là người phụ nữ duy nhất
trên thế giới có hai mắt và sáu bàn tay. Có lẽ trong các tòa nhà đối diện,
phía sau các cửa sổ đóng có một số người mù, đàn ông, đàn bà, thức dậy vì
tiếng đập liên tục của mưa, đầu họ gí vào kính cửa sổ lạnh, che mờ đêm u
ám bằng hơi thở của họ trên tâm kính, nhớ về lần cuối họ nhìn mưa rơi trên
bầu trời, như bây giờ. Họ không thể tưởng tượng được rằng lại có ba phụ
nữ khỏa thân ngoài ấy, lõa lồ như khi họ vào đời, dường như họ điên, chắc
họ phải điên, người có đầu óc tỉnh táo không giặt giũ trên ban công trần
truồng trước cái nhìn của hàng xóm, càng không có vẻ điên như thế chúng
ta đều mù thì có sao, đây là những việc người ta không được làm, Trời ơi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.