MÙ LÒA - Trang 9

nói, Hẳn là chiếc này, rồi dùng đầu ngón tay trái sờ soạng tìm lỗ khóa, ông
cố mở cửa. Không phải chìa này, Để tôi xem, tôi sẽ giúp ông. Cánh cửa mở
ra sau lần thử thứ ba. Khi ấy người đàn ông mù gọi vào nhà, Em có nhà
không, chẳng ai trả lời, và ông nhận xét, Đúng như tôi nói, bà ấy vẫn chưa
về. Đưa tay ra, ông dò đường dọc theo hành lang, rồi thận trọng trở lại,
quay đầu về hướng ông đoán là anh chàng kia ở đó, Tôi thật cảm ơn ông,
ông nói, Tôi chả làm gì mấy, người làm phúc nói, chả cần cảm ơn tôi, rồi
thêm, Ông có muốn tôi giúp ông ngồi xuống rồi ở lại cho có bạn đến khi vợ
ông về không. Sự sốt sắng này bỗng làm người đàn ông mù ngờ vực, tất
nhiên ông sẽ không mời một kẻ hoàn toàn xa lạ vào nhà, xét cho cùng, hắn
rất có thể âm mưu đúng vào lúc này tìm cách trấn áp, trói chặt và nhét giẻ
vào miệng người đàn ông mù đáng thương vô phương tự vệ, rồi cuỗm lấy
tất cả các món có giá trị. Không cần, xin đừng bận tâm, ông nói, tôi tự lo
được, và lúc ông bắt đầu từ từ khép cửa, ông lặp lại, Không cần, không cần.

Nghe tiếng thang máy đi xuống ông thở ra nhẹ nhõm. Bằng một cử chỉ

máy móc, quên đi tình trạng của mình, ông kéo nắp che lỗ nhìn nhỏ ở cửa
rồi ngó ra ngoài. Phía bên kia như có một bức tường trắng. Ông có thể cảm
thấy vành sắt chạm vào lông mày, lông mi ông quét lên thấu kính nhỏ tí,
nhưng ông không thấy gì, sắc trắng che phủ mọi thứ. Ông biết ông đang ở
nhà mình, ông nhận ra mùi vị, bầu không khí, sự im ắng, ông có thể nhận ra
các món bàn ghế và vật dụng bằng cách chỉ sờ chúng, lướt nhẹ ngón tay lên
chúng, nhưng cùng lúc đó tất cả những vật này như đã tan biến vào một
loại chiều kích lạ kỳ, không phương hướng hay điểm quy chiếu, không
hướng bắc hay hướng nam, trên hay dưới. Như hầu hết mọi người, thuở
nhỏ ông hay chơi giả mù, và sau khi nhắm mắt năm phút, ông đi đến kết
luận rằng mù chắc chắn là một tai họa khủng khiếp, có thể vẫn tương đối
chịu nổi nếu nạn nhân kém may mắn còn giữ được đủ ký ức, không chỉ về
màu sắc, mà cả về hình thể và mặt phẳng, bề mặt và hình dáng, tất nhiên
giả sử người đó không mù từ lúc sinh ra. Thậm chí ông đã nghĩ rằng bóng
đen trong đó người mù sống chẳng khác gì hơn là chỉ thiếu ánh sáng, rằng
cái mà chúng ta gọi là mù lòa chỉ là cái che phủ diện mạo của con người và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.