NẾU NHƯ ĐƯỢC LÀM LẠI - Trang 128

- Chúng nằm ở đâu đó dưới đất ấy, vừa đáp Andrew vừa bắt đầu sờ

soạng tìm kiếm.

- Anh có chắc là không muốn tôi đưa anh đi cấp cứu chứ? Người thợ

máy lại hỏi.

- Cảm ơn anh, trừ lòng tự ái ra thì tôi chẳng bị sao cả.

Dưới ánh đèn pha từ xe của người thợ máy, Andrew đã tìm thấy chùm

chìa khóa gần một cây cột và chiếc ví của anh nằm không xa một chiếc
Cadillac hai chỗ là mấy. Anh giao lại chìa khóa cho người thợ máy rồi bảo
với anh ta rằng giờ thì anh không thể đi cùng anh ta đến tận ga ra được.
Anh ngoáy vội địa chỉ xưởng sửa xe của Simon trên tờ biên lai chi phí rồi
đưa cho anh ta.

- Vậy tôi sẽ phải nói gì với chủ xưởng đây?

- Anh cứ nói là tôi ổn và tôi sẽ gọi cho anh ta vào tối nay.

- Lên đây đi, tôi sẽ đưa anh ra khỏi bãi đỗ xe này, ta chẳng bao giờ biết

được gã loạn trí kia có còn lảng vảng sau mấy hàng xe kia không nữa; anh
nên đến báo cảnh sát đi.

- Tôi chẳng thể miêu tả nổi chân dung kẻ tấn công mình, điều duy nhất

tôi có thể nói là hắn thấp hơn tôi cả cái đầu, và tôi thật sự không muốn
huênh hoang về điều này.

Andrew chia tay người thợ máy ở phố 40 rồi quay trở lại văn phòng.

Cơn đau ở hông dịu đi phần nào nhưng anh cảm giác có một lớp xi măng
gắn chặt hàm mình lại. Anh không có chút ý niệm gì về danh tính kẻ đã tấn
công mình, nhưng anh nghi ngờ chuyện kẻ đó tấn công nhầm người, và suy
nghĩ này khiến anh thực sự lo lắng.

°

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.