NẾU NHƯ ĐƯỢC LÀM LẠI - Trang 239

tân rồi dặn cô báo cho anh ngay khi Olson đến tòa soạn. Anh khẳng định có
hẹn gặp Freddy trước tòa soạn.

Ngay sau khi gác máy, Andrew đi thám thính bàn làm việc của đồng

nghiệp. Anh lục lọi các ngăn kéo và chỉ tìm ra vài cuốn sổ đầy những chú
thích, ý tưởng, những bài báo chẳng chút hấp dẫn, những đề tài mà tòa soạn
sẽ chẳng bao giờ cho đăng. Làm sao Olson có thể lẩn thẩn đến mức này cơ
chứ? Andrew sắp sửa bỏ cuộc đến nơi thì một tờ giấy nhớ dính vào thùng
đựng giấy khiến anh chú ý. Trên đó có ghi mật khẩu máy tính cá nhân của
anh. Làm sao Olson có thể kiếm được nó và hắn đã làm gì trên máy tính của
anh?

“Cũng giống như mi thôi” lương tâm trong anh lên tiếng, “chơi trò giải

phân ấy mà”.

- Hoàn toàn khác, Andrew thì thầm, với mình Olson là một mối đe dọa

tiềm tàng.

“Và với hắn thì mi cũng giống vậy thôi, ít nhất là ở khía cạnh công

việc,” rốt cuộc anh thầm nghĩ.

Một ý nghĩ điên rồ vụt qua tâm trí anh, anh sử dụng mật khẩu của chính

mình để truy cập dữ liệu máy tính Olson và đăng nhập thành công. Andrew
suy ra rằng tính cách Freddy chẳng khác nào một con cá vàng. Hoặc là độ
xảo quyệt của hắn thật đáng khâm phục. Ai có thể nghĩ đến chuyện sử dụng
cùng một mật khẩu với người mà hắn đang theo dõi cơ chứ.

Ổ cứng máy tính chứa rất nhiều tài liệu, trong đó có tệp tên “SK”. Khi

mở tệp tin đó ra, Andrew nhận ra giọng điệu phong phú của Spookie Kid.
Olson đúng là kẻ thần kinh, anh tự nhủ trong lúc khám phá cả đống những
lời chửi rủa lăng nhục nhằm vào mình. Liệu hắn có thấy khó chịu khi suốt
ngày đi rêu rao lải nhải những điều như vậy hay không, nhưng ít ra thì anh
vẫn thích chuyện này xuất phát từ một tay đồng nghiệp ghen ăn tức ở hơn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.