NẾU NHƯ ĐƯỢC LÀM LẠI - Trang 313

Với anh thì lại khác, anh là người ngoại quốc, nếu anh phải trốn chạy khỏi
đất nước này, chuyện sẽ còn phức tạp hơn. Để tránh rủi ro, tôi đã để anh
chạy tới chạy lui như vậy đó.

Alberto dừng xe trước một cửa hiệu sách.

- Tôi tưởng chúng ta đi ăn chứ?

- Đúng vậy, có một quán ăn nhỏ trong hiệu sách này, đây là quán của

một người bạn tôi, chúng ta có thể yên tâm nói chuyện thoải mái.

Hiệu sách rất ấn tượng, một hành lang đầy giá sách dẫn tới một khoảng

sân trong có kê vài chiếc bàn xếp ngay ngắn. Trong không gian được hàng
trăm cuốn sách bao quanh, ông chủ hiệu sách đang phục vụ đồ ăn cho vài
người khách quen của chốn này. Sau khi chào hỏi bạn mình, Alberto mời
Andrew ngồi đối diện với ông.

- Louisa và tôi chia tay nhau chỉ vì tôi là một kẻ hèn nhát, anh Stilman ạ.

Đó là lỗi của tôi nếu con trai tôi có bị… mất tích. Tôi từng là một nhà hoạt
động tích cực thời chế độ độc tài. Ờ thì, tôi cũng chẳng làm gì anh hùng cả,
tôi tham gia xuất bản một tờ báo của phe đối lập, một tờ báo bí mật. Thời
đó, chúng tôi có rất ít phương tiện, chỉ có lòng quyết tâm cùng một chiếc
máy in ronéo, anh thấy đấy, chẳng có gì to tát cả nhưng chúng tôi vẫn có
cảm giác đã phản kháng theo cách riêng của mình. Rốt cuộc, phe quân sự
cũng tóm được một số người bên bọn tôi. Họ bắt giữ, tra tấn và rồi khiến
những người đó mất tích. Những người rơi vào tay họ đều không hề khai
báo gì.

- Trong số những người đó, ông có nhớ gì về một người tên là Rafaël

không? Andrew hỏi.

Alberto nhìn Andrew không chớp mắt hồi lâu trước khi trả lời câu hỏi

của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.