NẾU NHƯ ĐƯỢC LÀM LẠI - Trang 39

Trong những ngày đầu tháng Năm, trở về từ Buenos Aires và biết rằng

mình phải trở lại đó ít lâu sau, Andrew không tìm thấy cách nào khác để xin
Valérie tha thứ ngoài việc thổ lộ với cô, trong bữa ăn tối, rằng anh muốn
cưới cô.

Cô nhìn anh chằm chằm, thận trọng, trước khi phá lên cười. Tiếng cười

của Valérie khiến anh xáo động. Andrew nhìn cô, bối rối nhận ra rằng lời
cầu hôn mà anh vừa thổ lộ không chút đắn đo khiến chính anh cảm thấy rất
hạnh phúc.

- Anh đang không nghiêm túc phải không? Valérie vừa hỏi vừa lau khóe

mắt.

- Sao anh lại không nghiêm túc cơ chứ?

- Rốt cuộc Andrew à, chúng ta mới bên nhau vài tháng nay. Đó có thể là

quãng thời gian hơi ngắn để ra một quyết định như vậy.

- Chúng ta đã bên nhau từ một năm nay rồi, và chúng ta đã biết nhau từ

thuở thiếu thời, em không nghĩ rằng mình đã có đủ thời gian rồi à?

- Với giai đoạn ngắt quãng chừng hai chục năm..

- Với anh, việc chúng ta gặp nhau từ thời niên thiếu, rồi bặt vô âm tín,

sau đó lại tình cờ gặp lại nhau trên vỉa hè New York, đó đã là dấu hiệu rồi.

- Anh, một nhà báo vô cùng lý tính và tư duy logic, giờ lại tin vào dấu

hiệu cơ à?

- Khi anh đối diện với em, đúng thế đó!

Valérie im lặng nhìn thẳng vào mắt Andrew, rồi cô mỉm cười với anh.

- Anh lặp lại lời cầu hôn đó đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.