Andrew cảm ơn Simon, nhưng ngẫm kỹ ra, có lẽ anh cần ở một mình để
gặm nhấm nỗi buồn. Đó không phải là hình phạt lớn lao gì cho cam nếu đặt
cạnh nỗi đau mà anh đã bắt Valérie gánh chịu.
Simon đặt tay lên vai bạn mình.
- Cậu có biết câu chuyện về người đàn ông bị dẫn ra trước tòa án vì đã
sát hại bố mẹ mình và hắn ta đã cầu xin được quan tòa khoan hồng bằng
cách nhắc cho quan tòa nhớ rằng ông đang chuẩn bị kết tội một kẻ mồ côi…
Andrew nhìn Simon và cả hai người bạn cùng cười phá lên, tiếng cười
chỉ duy tình bạn mới có thể làm nảy sinh giữa những thời điểm tồi tệ nhất.
°
Thứ Hai, mặt đối mặt, Andrew ăn trưa với nữ tổng biên tập của mình.
Cô đã chọn một nhà hàng cách khá xa tòa báo.
Olivia Stern chưa bao giờ thể hiện sự quan tâm tương tự đến một trong
những bài báo của anh. Chưa bao giờ cô hỏi về nguồn tin nhiều đến vậy, về
những cuộc gặp gỡ mà anh đã thực hiện cũng như cách thức anh tiến hành
điều tra. Và trong suốt bữa ăn, không hề động đến đĩa của mình, cô lắng
nghe anh kể về những chuyến đi đến Argentina, như một đứa trẻ lắng nghe
người lớn kể một câu chuyện gây chấn động. Và đôi khi trong lúc kể
chuyện, Andrew nhận thấy mắt Olivia Stern ngân ngấn nước.
Vào cuối bữa trưa, cô nắm lấy tay Andrew rồi cảm ơn anh vì công việc
đặc biệt mà anh đã hoàn thành rồi gợi ý anh ngày nào đó nên viết sách về
chủ đề này. Chỉ đến khi rời bàn cô mới thông báo cho anh ý định lùi ngày
đăng báo tầm một tuần, chỉ với một mục đích duy nhất là dành cho anh một
dòng tít thật lớn ở trang nhất và hai trang trọn vẹn trên tờ báo. Một dòng tít
lớn trên trang nhất của The Nem York Times rồi lại còn cả hai trang trọn
vẹn nữa, thì nếu chẳng phải là giải Pulitzer, thì cũng đánh dấu một sự trọng
vọng sẽ mang tới cho anh một tiếng tăm nhất định trong giới. Và khi Olivia