chứ gì, Valérie vừa nói vừa tiếp tục tìm kiếm. Nhưng trước tiên, em xin anh
hãy tìm cho em cái áo blouse đó. Đúng là anh cần phải nhường cho em ít
chỗ trong tủ áo của anh, em chán ngấy cái cảnh tha lôi đống đồ đạc của
mình từ căn hộ này đến căn hộ kia rồi, anh nhìn kết quả xem!
Andrew tiến một bước về phía Valérie rồi níu tay cô lại để khiến cô chú
ý.
- Anh không biết em đang chơi trò gì, nhưng việc em ở đây là niềm ngạc
nhiên lớn nhất đời anh. Chắc chắn em sẽ không tin anh đâu, anh đang sửa
soạn đến văn phòng gặp em. Anh nhất định phải nói chuyện với em.
- Thật đúng lúc quá, em cũng vậy, chúng ta còn chưa quyết định gì liên
quan đến dự định đi nghỉ tại Connecticut. Thế khi nào anh quay lại
Argentina ấy nhỉ? Hôm qua anh đã nói rồi nhưng em ghét ý nghĩ đó đến
mức quên ngay tắp lự.
- Sao anh lại phải quay lại Argentina?
Valérie quay người lại rồi nhìn Andrew chằm chằm.
- Sao anh lại phải quay lại Argentina? Andrew nhắc lại.
- Bởi tòa soạn đã giao cho anh một “cuộc điều tra tối quan trọng sẽ đẩy
sự nghiệp anh thăng tiến”? Em chỉ nhắc lại điều anh đã giải thích cho em
vào cuối tuần vừa rồi trong cơn phấn khích gần như là nực cười của anh.
Bởi vì tổng biên tập của anh đã gọi cho anh vào thứ Sáu vừa rồi để gợi ý
anh quay lại đó, trong khi anh vừa mới từ đó về xong. Nhưng cô ấy cứ cố
nằn nì mãi và vô cùng coi trọng cuộc điều tra này…
Andrew còn nhớ rất rõ cuộc trao đổi với Olivia Stern, nhớ cả chi tiết
rằng nó đã diễn ra ngay sau khi anh trở về từ chuyến công tác đầu tiên ở
Buenos Aires, vào hồi đầu tháng Năm, và giờ thì đang là đầu tháng Bảy.