NGÀN CÁNH HẠC - Trang 142

Liệu nàng còn buồn với ý nghĩ đã làm cho Kikuji so sánh chiếc chén

nàng vừa đập vỡ với những chiếc chén Shino khác đẹp hơn?

Chàng nằm thao thức và âm thanh của lời nàng nói lại vọng đến với

chàng, rõ ràng một cách chua xót trong ký ức.

Đợi cho ánh sáng ban ngày trở lại, chàng trở dậy, ra ngoài vườn tìm kiếm

những mảnh vụn.

Thế rồi, khi bắt gặp ngôi sao hôm, chàng lại liệng những mảnh vụn đi.

Ngước nhìn lên trời, chàng bật khóc.

Không một vì sao. Trong một khoảnh khắc khi mắt chàng nhìn xuống

những mảnh vỡ nằm rải rác trên mặt đất ngôi sao hôm đã biến mất giữa
những cụm mây.

Chàng chăm chú nhìn về hướng trời đằng Tây trong một lát, như thể tìm

lại một vật gì vừa bị vuột mất.

Mây trời không dầy, song chàng cũng chẳng biết được bây giờ ngôi sao

nằm chỗ nào. Những cụm mây tách rời nơi đường chân trời. Màu mây đỏ
nhạt như được tô đậm thêm bên trên những mái nhà xa.

- Mình không thể bỏ rơi nó được, - chàng nói lớn như vậy. Chàng lại cúi

xuống nhặt những mảnh vụn lên và bỏ chúng vào trong tay chiếc áo kimono
dùng để ngủ.

Nếu bỏ chúng ở đây, không gì buồn bằng. Vả lại, Kurimoto có thể lại

thăm không chừng.

Chàng nghĩ đến việc chôn chiếc chén bên cạnh bể nước xây bằng đá bởi

vì Fumiko đã đập vỡ nó ở đó trong một cơn tuyệt vọng cùng cực. Tuy thế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.