NGÀY CUỐI CÙNG CỦA MỘT TỬ TÙ - Trang 10

Chúng tôi đi qua một cái sân phía trong. Khí trời ban mai làm

tôi thấy khoan khoái trở lại. Tôi ngẩng đầu lên. Bầu trời xanh và
những tia mặt trời nóng bỏng bị những ống khói cao cắt vụn,
rạch những góc ánh sáng trên các bức tường cao và tối của nhà

tù. Trời đẹp thật.

Chúng tôi bước lên một cầu thang hình xoắn ốc, đi qua một

hành lang, rồi một cái nữa, đến hành lang thứ ba thì một cửa

thấp mở ra. Một bầu khí nóng pha lẫn tiếng ồn quất vào mặt tôi.

Đó là hơi thở của đám đông trong phòng xử án. Tôi bước vào.

Khi tôi xuất hiện, tôi nghe thấy tiếng lách cách của vũ khí và

tiếng ồn ào của đám đông, tiếng ghế xê dịch. Tôi đi qua gian
phòng dài giữa hai hàng quần chúng được lính che kín. Dường

như tôi là tâm điểm gắn các sợi dây làm động đậy tất cả các
khuôn mặt, miệng há hốc và hơi cúi xuống.

Đến lúc đó tôi mới nhận ra là người ta đã cởi cùm cho tôi,

nhưng tôi không nhớ vào lúc nào và ở đâu.

Lúc bấy giờ, trong phòng xử án, một bầu không khí im lặng

bao trùm. Tôi được đưa vào chỗ ngồi. Đúng lúc tiếng ồn ào chấm
dứt, tâm trí tôi cũng trở lại thanh thản, các ý nghĩ trở nên rành
rọt. Tôi bỗng hiểu một cách rõ ràng những điều tôi chỉ thoáng

thấy lờ mờ cho tới nay và giờ đây, giờ phút quyết định đã đến và
tôi có mặt ở đây để nghe tuyên án.

Muốn giải thích ra sao thì giải thích nhưng theo cách mà ý

nghĩ đó đến với tôi thì nó không hề làm tôi sợ hãi. Các cửa sổ đều

mở toang cánh, khí trời và tiếng động của thành phố tự do từ
ngoài ùa vào. Gian phòng sáng sủa như để chuẩn bị lễ cưới.
Những tia nắng vui vẻ của mặt trời đây đó vạch ra hình ảnh sáng
ngời của các hình chữ thập khi thì chạy dài trên sàn nhà, khi thì
trải trên bàn, lúc thì gãy khúc ở góc tường, và từ những hình quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.