NGÀY CUỐI TRONG ĐỜI SOCRATES - Trang 159

phàm thế, nếu biết ganh ghét, lo sợ, tránh né cái mờ ảo, vô hình đối với con
mắt, song cụ thể và có thể nắm bắt bằng triết học, quý hữu có nghĩ, nếu ở
trạng thái như thế, linh hồn có sẽ ra đi trong sạch, tinh khiết không?

Không, nhất định không thể. [c]

Trái lại, bản nhân tưởng tượng, chắc hẳn do thấm nhập yếu tố vật chất, luôn
luôn giao hòa, kết hợp với thể xác, cũng như do thực hành lâu dài, linh hồn
đã liên tục tắm gội, tiêm nhiễm thói quen.

Đúng vậy.

Quý hữu quý mến, ngô bối phải tin yếu tố có tính cách thể xác như thế nặng
nề, cồng kềnh, trần tục và hữu hình. Vì yếu tố đó nên trở thành phục phịch,
linh hồn bị kéo xuống lôi trở lại vùng hữu hình, kinh hãi cõi vô hình, nơi
âm phủ, thế giới Diêm Vương. Người ta bảo yếu tố đó lang thang quanh
quẩn mộ phần, mồ mả, [d] nơi vong linh rập rờn, hình bóng mập mờ linh
hồn tạo thành xuất hiện, linh hồn chưa giải thoát, chưa thanh tẩy, song thơ
thẩn trong cõi hữu hình, vì thế nên nhìn thấy.

Đúng thế, tiên sinh.

Thế thật, Cebes. Hơn nữa số này cũng không phải linh hồn người tử tế mà
linh hồn kẻ xấu xa, bắt buộc lang thang nơi chốn như thế, đền trả món nợ
trừng phạt kiếp trước sống tồi tệ. Số này tiếp tục thơ thẩn tới khi thèm khát
vật chất cất bước theo sau bám chặt, [e] cuối cùng lại bị giam cầm trong thể
xác. Lúc đó quý hữu có thể hình dung số này thế nào cũng kết hợp với nhà
tù nét vẻ tương tự đã thực tập để sở đắc từ kiếp trước.

Nét vẻ thế nào hở tiên sinh?

Bản nhân muốn nói chẳng hạn người vun trồng tham ô, phóng đãng, say
sưa quá độ, thay vì cố gắng tránh né, thế nào cũng đội lốt hình dạng loài lừa
hoặc súc vật hư hỏng. [82a] Quý hữu có nghĩ thế không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.