NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 139

Tôi ngẫu nhiên gặp anh ta ở Lucca, một khu phố Italia nằm ở một dãy

đồi thấp xứ Tuscan. Vào thời gian đó, tôi và vợ tôi đang thuê một căn hộ ở
Roma. Nhưng cô ấy đã trở về Nhật Bản vài tuần, còn tôi đi du lịch đó đây
bằng xe lửa. Từ Venice đến Verona rồi Mantua rồi Modena và dừng chân ở
Lucca, một thành phố nhỏ yên bình, với một nhà hàng vùng ngoại ô có
phục vụ món nấm tuyệt vời. Và trùng hợp làm sao, anh ta lại ở ngay khách
sạn mà tôi cư ngụ.

Thế giới thật nhỏ làm sao.

Hôm đó chúng tôi dùng bữa tối tại nhà hàng. Cả hai chúng tôi đều đi du

lịch một mình và đều chán như nhau. Bạn càng có tuổi thì niềm vui đi du
lịch một mình càng giảm sút. Phong cảnh kém ngoạn mục hơn, những cuộc
đối thoại bất tận của tha nhân làm đinh tai nhức óc bạn. Bạn không còn bận
tâm đi tìm những nhà hàng mới và sự đợi chờ những chuyến xe điện dường
như là bất tận. Bạn liên tục nhìn đồng hồ và thậm chí không buồn cất công
học nói ngôn ngữ của nước bạn đang viếng thăm. Bạn nhắm mắt lại, và chỉ
có những lỗi lầm xa xưa lùa vào tâm trí bạn.

Có lẽ đó là lý do tại sao anh ta và tôi cảm thấy khuây khỏa khi gặp lại

nhau, như thể chúng tôi đang ở trường dạy lái xe. Chúng tôi chọn một cái
bàn cạnh lò sưởi, gọi món rosso hảo hạng, và tiếp tục món khai vị funghi
trifolati, sau đó là fettuccine ai porcini và arrosto di tartufo bianco.

Anh ta nói mình đến Lucca để mua đồ trang trí nội thất. Anh ta có một

hãng kinh doanh chuyên về đồ trang trí nội thất Châu Âu và dĩ nhiên là
thành đạt. Anh ta chẳng khoác lác với tôi điều gì, nhưng tôi có thể nói ngay
rằng người đàn ông này có cả thế giới trong tay mình. Điều này thể hiện rõ
trong cách cư xử của anh ta, trong bộ vía anh đang mặc, trong cách nói
năng của anh ta. Trong một cách nào đó, thật hài lòng thấy thành công đã để
mắt đến anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.