NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 195

nhưng họ sẽ không bao giờ trả lời anh. Có hỏi họ bây giờ là mấy giờ họ
cũng không trả lời, thật sự là vậy.

"Ở đó có một xưởng phim", viên trung úy nói.

Phải mất mấy giây viên bác sĩ thú y mới hiểu ra rằng tay trung úy đang

nói về Ofuna. "Đúng vậy. Một xưởng phim lớn. Nhưng tôi chưa vào trong
đó bao giờ."

Viên trung úy thả điếu thuốc hút dở xuống mặt đất rồi dí chân lên. "Tôi

hy vọng anh sẽ có thể quay về đó", y nói. "Dĩ nhiên, từ đây về Nhật Bản
còn phải băng qua một đại dương. Có lẽ tất cả chúng ta sẽ chết ở đây". Y
vừa nói vừa nhìn đăm đăm xuống đất.

"Nói tôi nghe, bác sĩ, anh có sợ chết không?"

"Tôi cho rằng còn tùy anh chết theo cách nào", viên bác sĩ thú y nói sau

một thoáng suy nghĩ. Viên trung úy ngước mắt lên nhìn viên bác sĩ như thể
bị khêu gợi trí tò mò. Rõ ràng là y chờ đợi một câu trả lời khác. "Anh nói
đúng", y nói. "Điều đó còn tùy anh chết theo cách nào."

Hai người im lặng một lát. Nom bộ dạng viên trung úy, y có thể cứ đứng

nguyên vậy mà ngủ gục tới nơi. Rõ ràng y đã sức cùng lực kiệt. Một con
châu chấu to lạ lùng đập cánh vù vù bay qua trên đầu họ như một con chim
rồi biến mất trong một bụi cỏ đằng xa. Viên trung úy liếc đồng hồ. "Tới giờ
rồi", y nói mà không rõ là với ai. Rồi y nói với viên bác sĩ thú y. "Tôi muốn
anh ở lại đây một lát. Có thể tôi sẽ nhờ anh làm một việc." Viên bác sĩ thú y
gật đầu.

Đám lính dẫn các tù nhân Trung Hoa ra khoảng trống trong rừng rồi

tháo dây trói. Viên trung sĩ dùng cây gậy bóng chày vẽ một vòng tròn trên
mặt đất - viên bác sĩ thú y thấy lại thêm một điều huyền bí: tại sao người
lính lại có cây gậy bóng chày - rồi dùng tiếng Nhật ra lệnh những người tù
đào một cái hố sâu có kích thước bằng vòng tròn đó. Bốn người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.