NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 220

"Mùa đông đã đến", chồng tôi nói. "Mùa đông sẽ kéo dài lắm và không

có máy bay hay tàu thuyền gì đâu. Mọi thứ đóng băng cả. Có vẻ như chúng
ta phải ở lại đây đến mùa xuân năm sau".

Ba tháng sau khi đến Nam Cực, tôi nhận ra mình đã có thai. Tôi biết

rằng đứa bé con tôi sẽ trở nên một người băng bé nhỏ. Tử cung tôi đã đông
cứng lại, còn nước ối của tôi là thứ nước tuyết tan. Tôi cảm thấy sự giá lạnh
của nó ở trong người. Đứa con tôi sẽ như cha nó, có đôi mắt như lưỡi băng
và những ngón tay sương giá. Và gia đình mới của chúng tôi sẽ chẳng bao
giờ rời chân khỏi Nam Cực. Quá khứ vĩnh cửu nặng nề trùm lên mọi nhận
thức, ghì siết lấy chúng tôi. Và chúng tôi sẽ chẳng bao giờ giũ bỏ được.

Giờ đây, dường như trong người tôi không còn trái tim nữa. Hơi ấm đã

bỏ tôi mà đi xa. Đôi khi tôi quên mất rằng hơi ấm đó đã từng tồn tại. Ở nơi
này, tôi cô độc hơn bất cứ ai trên trái đất. Khi tôi khóc, người băng hôn vào
má tôi và những giọt nước mắt tôi biến thành đá. Anh làm đông cứng những
giọt nước mắt tôi trên tay anh và đặt chúng trên lưỡi anh. "Hãy xem anh yêu
em biết chừng nào", anh nói. Anh đang nói thật. Nhưng một cơn gió từ hư
không quét qua thổi những từ trắng xóa của anh bay, bay mãi vào quá khứ.

(Hoàng Long dịch từ bản tiếng Anh của Richard L.Peterson)

--------------------------------

1 Tên tác phẩm của Henry Miller.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.