NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 315

không, nàng không rõ. Nhưng nàng có cảm giác ở anh có một điều gì đó
tuyệt vời sâu xa và nàng nghĩ mình sẽ hạnh phúc nếu gắn bó đời mình với
anh. Và vậy là cuối cùng họ cũng lấy nhau.

Với đám cưới ấy, Tony Takitani đã chấm dứt thờ kỳ cô độc của đời

mình. Mỗi buổi sáng thức dậy, việc đầu tiên anh làm là tìm nàng. Và khi
nhận ra nàng đang nằm ngủ bên cạnh mình, anh cảm thấy nhẹ lòng. Khi
nàng không ở bên, anh cảm thấy lo âu và đi khắp nhà để tìm nàng. Đối với
anh, khi không còn cô độc nữa, anh lại thấy có một điều gì đó rất lạ. Chính
bởi vì cuộc đời anh đã thôi hết những ngày cô độc nên anh lại thấy lo sợ
nếu như phải trở lại tình trạng cô độc như thế. Anh sẽ phải làm gì khi đó?
Câu hỏi ấy cứ ám ảnh anh mãi. Đôi khi nỗi sợ hãi đó khiến anh toát mồ hôi.
Nhưng rồi dần dà anh cũng quen với cuộc sống mới và khả năng vợ anh
biến mất bất ngờ dường như trở nên xa vời hơn, nỗi âu lo của anh bởi vậy
cũng lắng xuống. Cuối cùng thì anh cũng yên tâm và đắm chìm trong niềm
hạnh phúc mới mẻ và êm đềm.

Một hôm, nàng bảo nàng muốn nghe để biết loại nhạc mà bố chồng

mình đang chơi là gì. Nàng hỏi Tony: “Anh có nghĩ là ông sẽ thấy ngại nếu
chúng ta đến nghe ông chơi nhạc không?”

“Có lẽ là không”. Anh trả lời.

Họ đến câu lạc bộ ban đêm Ginza, nơi Shozaburo Takitani đang biểu

diễn. Đây là lần đầu tiên kể từ hồi nhỏ Tony Takitani đến nghe bố mình
chơi nhạc. Shozaburo vẫn chơi những bản nhạc mà ông đã từng chơi từ
thuở nào, vẫn là những bài hát mà Tony đã nghe không biết bao nhiêu lần
qua băng đĩa từ khi còn là một cậu bé. Phong cách của Shozaburo vẫn dịu
dàng, thanh nhã, ngọt ngào. Đó không phải là nghệ thuật mà chỉ là một thứ
âm nhạc do một nhạc công chuyên nghiệp thành thục biểu diễn, vậy thôi, và
điều đó có thể đem đến cho đám đông khán giả một cảm giác dễ chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.