NGHỆ THUẬT TINH TẾ CỦA VIỆC ĐẾCH THÈM QUAN TÂM - Trang 60

Như thể được gợi ý, tôi nuốt khan.
“Nào, hãy nói thật cho tôi biết,” thầy Price yêu cầu. “Hôm nay trò

có mang ma túy đến trường không hả?”

Cố kìm nước mắt, và tiếng thét nơi cổ họng, tôi nhìn vào mặt

người hành hạ tôi, bằng giọng nài xin, chỉ mong sao được thoát khỏi
cơn ác mộng tuổi niên thiếu này, tôi trả lời, “Không ạ, em không có
ma túy nào hết cả. Em không hiểu thầy đang nói cái gì cả.”

“Được rồi,” thầy nói, cho thấy sự nhượng bộ. “Tôi nghĩ là trò có

thể thu thập đồ đạc của mình và đi được rồi.”

Thầy nhìn lần cuối vào cái ba lô xẹp lép đang nằm trên sàn nhà

của tôi, nằm đó như một lời hứa bị phá vỡ trên nền nhà trong văn
phòng thầy. Thầy tự nhiên đặt một chân lên cái ba lô, giẫm nhẹ, một
nỗ lực cuối cùng. Tôi lo lắng chờ thầy đứng lên và rời đi để tôi có thể
tiếp tục sống đời mình và lãng quên cơn ác mộng này.

Nhưng bàn chân thầy dừng lại trên thứ gì đó. “Cái gì đây?” thầy

hỏi, giậm giậm chân.

“Cái gì là cái gì ạ?” tôi nói.
“Vẫn còn có gì đó ở đây.” Thầy ấy nhặt cái ba lô lên và bắt đầu sờ

nắn xung quanh phần đáy. Với tôi căn phòng trở nên mờ nhạt; mọi
thứ trở nên lung lay.

Khi mà tôi còn nhỏ, tôi là một đứa thông minh. Tôi thân thiện với

chúng bạn. Nhưng tôi cũng là một thằng đần. Tôi miêu tả điều này
theo một cách dễ chịu nhất có thể. Tôi là một thằng nhóc nổi loạn, đần
độn dối trá. Cau có và đầy oán giận. Khi tôi mới mười hai tuổi, tôi
phá hoại hệ thống an ninh nhà mình với cái nam châm tủ lạnh để có
thể chuồn ra khỏi nhà vào giữa đêm mà không bị phát hiện. Bạn tôi
và tôi sẽ cài cái xe ô tô của mẹ nó về số mo và đẩy nó ra ngoài đường
để chúng tôi có thể lái xe loanh quanh mà không bị mẹ nó bắt quả
tang. Tôi sẽ viết bài luận về việc nạo phá thai bởi tôi biết giáo viên
môn tiếng Anh của mình là một con chiên ngoan đạo. Một thằng bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.