NGHỊCH LÂN - Trang 18

Trương Thần hoàn toàn bị chọc giận , hắn vọt qua bóp chặt cổ của Lý

Mục Dương, thét lên:

- Lý Mục Dương, mày nói ai là kẻ đáng thương? Mày nói ai là kẻ đáng

thương?

- Đánh nhau rồi, đánh nhau rồi….

- Có ai không? Mau kéo bọn họ ra…

- Thầy ơi, có người đánh nhau rồi…

- Dùng thêm sức đi.

Hồng quang trong mắt Lý Mục Dương lại hiện lên, nhìn chằm chằm vào

Trương Thần, gầm nhẹ:

- Dùng thêm sức đi, giống như trước kia cậu đã từng dẫm tôi ở dưới

chân của mình.

“Phốc”

Trương Thần phun ra một ngụm máu, có thể là bởi vì nội thương

nghiêm trọng , càng có thể là bởi vì buồn bực.

Trương Thần đang điên cuồng vẫn bị người ra kéo ra, Trương Thần đá

văng cần câu của Lý Mục Dương, cười lạnh:

- Lý Mục Dương, mày là tên phế vật có tư cách gì nói tao là kẻ đáng

thương? Mày không có văn, võ lại không, bộ dạng lại xấu xí, mỗi lần kiểm
tra hay thì đều đứng đội sổ trong trường, ngay cả câu cá cũng không câu
được con nào. Mày cho rằng mình sẽ có tiền đồ gì? Đời này mày chỉ là một
con heo hết ăn rồi ngồi chờ chết mà thôi.

Lý Mục Dương xoa nhẹ cổ của mình, cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.