NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 188

Khó trách cô cô vẫn luôn phản đối chuyện hôn sự của tôi và Tử Đạm,

khó trách phụ thân vẫn luôn cự tuyệt lời cầu hôn của những nhà khác mà
trong đó không thiếu vọng tộc danh môn, thậm chí là thế gia hầu môn
ngang hàng với Vương tộc. Khi ấy mẫu thân từng cười thán, “Chỉ sợ trong
mắt cha con, ngoại trừ hoàng tử ra thì không còn ai xứng với hòn ngọc trên
tay nữa”.

Lúc ấy tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng tôi không biết đứa con rể mà phụ

thân sớm nhìn trúng không phải là Tử Đạm thân phận tôn quý, cho dù
tương lai Tử Đạm có thực sự lên ngôi, phụ thân cũng không thỏa mãn với
cái danh Quốc trượng. Còn cô cô lại càng không dễ dàng tha thứ cho kẻ đã
đoạt đi ngôi vị hoàng đế của con trai mình.

Vương tộc cần có thế lực hơn thế nữa, trừ triều đình, cung đình, cần phải

có cả thế lực trong quân.

Từ lúc đầu họ đã nhìn trúng Tiêu Kỳ, mà Tiêu Kỳ cũng nhìn trúng

Vương tộc.

Tôi lại bật cười, vừa cười vừa nhìn Tiêu Kỳ, “Cầu hoàng thượng ban hôn

là chủ ý của chàng hay là mưu kế của hoàng hậu?”.

“Là ta”, Tiêu Kỳ xoay người, đón ánh mắt chất vấn của tôi, trong mắt là

sự áy náy rất rõ, “Ta từng phụng chỉ bí mật gặp hoàng hậu và Tả tướng…”.

Hắn không cần nói hết tôi cũng hiểu được.

Tôi mỉm cười, chỉ có thể mỉm cười, ngoại trừ cười tôi không còn cái gì

có thể chống đỡ sự kiêu ngạo nữa.

“Vậy còn chuyện ngày đại hôn?”, tôi chậm rãi mở miệng nói từng chữ,

gắng sức không để cho giọng mình phát run.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.