NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 189

Tiêu Kỳ nhíu mày nhìn, ẩn chứa vẻ bứt rứt không đành lòng, ánh mắt

không dời gương mặt tôi.

Tôi ngửa đầu, kiên cường nhìn hắn, chờ hắn nói tiếp.

“Ta lấy công bình định Nam Cương cầu hôn nữ nhi Vương tộc, được

hoàng hậu chính miệng nhận lời, hoàng thượng bất đắc dĩ phải đồng ý. Một
đảng Hữu tướng lúc đó đứng ngồi không yên, bày mưu đồ cùng hoàng
thượng, muốn thừa dịp ta về kinh lập gia thất bí mật điều Trường Trữ Hậu
tới Ninh Sóc, phụng mật chỉ của hoàng thượng chấp chưởng quân doanh.
Vừa đồng ý hôn sự, mật chỉ đã ban xuống, cho ta làm Thái phó*, đưa vào
hàng ngũ tam công*, kỳ thực là đoạt binh quyền từ tay ta, cho ta ngồi ngốc
ở kinh thành. Chuyện này có chi viện của hoàng thượng, hành động mau lẹ,
đến khi Tả tướng biết được cũng đã là ngày đại hôn. Chúng ta đã quyết
định mượn cơ hội Ký Châu thất thủ điều khiển cấm quân, cả đêm mở cổng
thành rời kinh. Vừa lúc gặp Đột Quyết xâm lược phương bắc, trời cũng
giúp ta, Trường Trữ Hậu không thủ được thành, bị ta dùng quân pháp phạt
chém. Đến đó mọi chuyện đã được vãn hồi, kế tước đoạt binh quyền của
hoàng đế thất bại. Từ đó ta lấy lý do Đột Quyết nhiễu loạn mà cố thủ Ninh
Sóc, ba năm không về, cùng Tả tướng nội ngoại tương ứng, khiến hoàng
thượng không thể đối phó”.

*Thái phó: chức quan thuộc hàng tam công, dưới thái sư và trên thái bảo

*Tam công: ba chức quan cao nhất thời phong kiến gồm: thái sư, thái

phó, thái bảo

Những lời này của Tiêu Kỳ nói rất vắn tắt, tựa như là không đành lòng

mà kể.

Tôi nhất thời có chút hoảng hốt, kinh ngạc ngước mắt, “Hết thảy nguyên

nhân, chỉ là như thế?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.