NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 201

Tôi nhíu mày nhìn về phía Ngọc Tú, “Trong phủ chẳng lẽ không có chút

quy củ nào sao?”.

Ngọc Tú khom người, vội vàng đáp, “Bẩm Vương phi, quy củ trong phủ

là, chủ nhân hỏi, nô tỳ phải đáp, chủ nhân đứng trước mặt, nô tỳ không
được ngẩng đầu nhìn thẳng, khi trả lời câu hỏi của chủ nhân phải xưng nô
tỳ…”.

Một đám nữ tỳ quỳ trên mặt đất run rẩy nhìn nhau, người cúi càng thấp,

vài người gần như sắp dập đầu.

Gương mặt Hạnh Nhi đầy xấu hổ và giận dữ, cúi đầu cắn môi, thân thể

vẫn không ngừng run rẩy.

Cô gái xinh đẹp phía sau nàng vội vàng khấu đầu nói: “Nô tỳ biết tội, nô

tỳ vô tình đã nhìn Vương phi, cầu xin Vương phi tha thứ”.

Tôi liếc nhìn nàng một cái, thản nhiên nói, “Bổn cung thích nha đầu lanh

lợi, ngày mai ngươi cũng tới đi”.

Mặc kệ cho các nàng vẫn còn đang quỳ trên mặt đất, tôi trực tiếp phẩy

tay áo bỏ đi.

Đi qua chỗ gấp khúc của hành lang, tới khi không còn có người khác,

Ngọc Tú không kìm được vui mừng cười thành tiếng, “Như thế thật tốt,
Vương phi là thứ nhất, sau này không có chốn cho nàng càn rỡ nữa!”.

Tôi nghỉ chân, lạnh lùng đưa mắt nhìn, đột nhiên giận đến tái mặt.

Ngọc Tú nhìn thấy ánh mắt tôi vội co rụt người, không dám mở miệng.

Tôi cũng mím môi không nói, nhưng lồng ngực tựa như bị ngăn lại bởi

băng lạnh, nhất thời khó thở, cũng không được bình tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.