NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 202

Tôi đã sớm nên nghĩ đến. Nhà nào mà không có vài cơ thiếp, huống chi

là hắn quyền cao chức trọng, lại độc thân sống bên ngoài như vậy.

Chớ nói là Vương gia quyền quý, cho dù là người tầm thường cũng có

tam thê tứ thiếp, chưa cần nói tới hậu duệ quý tộc phong lưu như ca ca.

Trước khi ca ca thành thân đã có ba ái thiếp làm bạn, tẩu tẩu vừa vào cửa

đã mang theo bốn thị thiếp, hai năm sau tẩu tẩu mắc bệnh qua đời, ca ca
mặc dù chưa từng tái giá nhưng cũng có thêm vài mỹ nhân.

Mẫu thân thân là Trưởng Công chúa, sau khi gả cho phụ thân đã từng cho

phép có một thiếp thất. Trước khi tôi sinh ra, người thiếp họ Hàn kia đã qua
đời, từ đó phụ thân không lập thiếp nữa, rất yêu thương mẫu thân.

Đúng vậy, tất cả đều là chuyện bình thường… Nhưng là, bất kể là ca ca

hay phụ thân, bất kể thế gian này có bao nhiêu nam nhân có thiếp thất,
những lý do này đều không thể bình ổn cảm xúc đang cuộn dâng trong
lòng. Tôi không rõ tư vị này là tức giận, là chua xót hay là cái gì khác.

Kể từ khi tới đây, gặp được Tiêu Kỳ, tôi càng ngày càng không hiểu được

chính mình.

Trước kia thi thoảng tôi cũng từng nghĩ, hắn luôn ở bên ngoài, có lẽ đã

có thiếp thất – khi đó chỉ cảm thấy ấy là chuyện của người khác, có liên
quan gì đến tôi đâu.

Hắn cũng chỉ là phu quân trên danh nghĩ của tôi, là phụ thân lấy tôi ra

làm quân cờ, đổi lấy một đồng minh.

Nghĩ đến đây, tôi không kìm được mà bật cười, ngực lại không khỏi đau

nhói, đau đến vô cùng.

Tôi một tay đặt trên cột trụ hành lang, một tay để trước ngực, vẫn cười

thành tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.