NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 31

Phảng phất cả Đô thành trong nháy mắt đều trở nên trang nghiêm.

Ánh mặt trời rạng rỡ chói mắt giữa trưa bỗng nhiên tối sầm lại, trong

không khí dường như có cảm giác ớn lạnh.

Trong khoảnh khắc, trước mắt tôi như xuất hiện một biển kim quang,

dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Một chiếc cờ soái màu đen viền vàng tiến đến, phần phật tung bay trong

gió, phía trên viết rõ ràng một chữ “Tiêu” màu bạc.

Thiết kỵ mặc áo giáp đen phân thành chín nhóm, chỉnh tề đứng nghiêm,

phía trước là một người mặc áo giáp cầm bội kiếm, trên mũ sắt có một đám
tua trắng, ngồi ngay ngắn trên con ngựa mực toàn thân đeo giáp, thân hình
hiên ngang thẳng như kiếm. Hắn đi trước, chín nhóm thiết kỵ phía sau thứ
tự mà đi, nhịp chân rất đều, mỗi một bước đều vang dội khắp trong ngoài
Triêu Dương môn.

Lễ nhạc dứt, tướng quân cưỡi hắc mã ghìm dây cương, tay phải khẽ

nâng, chúng tướng phía sau lập tức dừng chân, vô cùng nghiêm chỉnh.

Người đó một mình tiến lên phía trước, tại nơi cách đài cao mười trượng

liền xuống ngựa, tháo bội kiếm đưa cho lễ quan, từng bước chậm rãi đi lên
đài cao.

Thanh âm của ca ca vang lên phía sau lưng, có chút khẩn trương: “Đó là

Tiêu Kỳ”.

Người kia ở cách xa chúng tôi như thế, tôi không nhìn thấy rõ diện mạo,

nhưng lại khiến cho tôi có cảm giác bị áp bách không hít thở nổi.

Hắn đi đến nơi cách Thái tử ba bước, khẽ cúi đầu, quỳ xuống.

Thái tử mở tấm hoàng lăng*, tuyên đọc ngự chiếu khao phong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.