NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 33

Sát khí, chỉ có đẫm máu chiến trường, thân trải qua bách chiến, thản

nhiên đối diện sinh tử mới có sát khí lạnh lẽo uy hùng kia.

Con người trong truyền thuyết tựa như là Tu La đi ra từ biển máu hôm

nay vững vàng đứng trước mặt mọi người, sừng sững trên đài cao, mắt nhìn
xuống chúng sinh, nghiêm nghị như thiên thần.

Ngực cứng lại, tôi giật mình nhận ra mình quên cả hô hấp, lòng bàn tay

còn toát mồ hôi.

Tôi cũng không biết trong thế gian lại có một người như vậy.

Tôi vốn nhìn quen hoàng gia uy nghiêm, cho dù đứng trước mặt hoàng

thượng cũng chưa từng có chút sợ hãi nào.

Vậy mà giờ khắc này, con người kia đứng cách xa tôi mười trượng, tôi lại

không dám nhìn thẳng.

Trên thân người kia có một luồng sáng rừng rực mà sắc bén, tuy vô hình

nhưng lại khiến mọi người đều nhận ra.

Thái độ của ca ca cũng khác thường, không nói lời nào, im lặng nhìn một

màn trước mắt, chén trà trên tay lại bị nắm chặt, đốt ngón tay mơ hồ
chuyển sắc trắng.

Tôi mím môi, trong lòng khác thường, tựa như thẫn thờ mà lại như sôi

nổi, thực sự là chưa bao giờ có cảm giác đó.

Khao quân xong, tôi lên xe về phủ, suốt đường ngẩn ngơ không nói gì.

Xe loan dừng trước cửa phủ, thị nữ vén mành, nhưng không thấy ca ca

đứng trước xe đón tôi như thường ngày.

Kinh ngạc, tôi nghiêng người nhìn lại, thấy ca ca vẫn ngồi trên lưng

ngựa, dây cương vẫn cầm trong tay, như có điều suy nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.