NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 442

Một cung nữ vội vã chạy vào, “Khởi bẩm Vương phi, Dự Chương

Vương và Tả tướng đã đến trước điện!”.

“Bảo họ chờ ở bên ngoài!”, cô cô như thế này, sao có thể gặp người khác

được? Tôi không do dự nữa, bón một viên thuốc cho cô cô.

Người giãy dụa mấy cái rồi quả nhiên dần bình tĩnh trở lại, vẻ mặt uể oải,

mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

Nhìn gương mặt lúc ngủ của cô cô, đáy lòng tôi nhói đau.

Đang định đứng lên lại chợt thấy dưới gối cô cô lộ ra một góc khăn lụa,

nhìn lại trán người, dường như có thấm mồ hôi lạnh. Tôi thở dài, rút chiếc
khăn ra định lau mồ hôi cho cô cô, bỗng nhiên có cảm giác khác thường.
Chiếc khăn này nhăn nhúm, đã ố vàng, rất cũ kỹ, hình như còn có vết mực
nhàn nhạt. Vừa mở ra nhìn đã thấy tám chữ nhỏ mờ mờ xuất hiện – “Cầm
sắt tại ngự, mạc bất tĩnh hảo”.

Hai câu thơ trích trong bài “Nữ viết kê minh 2”, “Kinh Thi” – Khổng Tử.

Nguyên văn:

Dặc ngôn gia chi,

Dữ tử nghi chi.

Nghi ngôn ẩm tửu,

Dữ tử giai lão.

Cầm sắt tại ngự,

Mạc bất tĩnh hảo.

Dịch thơ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.