NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 444

“A Vũ!”, hai người đồng thời cất tiếng, Tiêu Kỳ bước chân nhanh lên

trước phụ thân, tới gần giữ lấy hai vai tôi, vội hỏi: “Nàng có bị thương
không?”.

Phụ thân đột nhiên dừng bước, hai tay vươn ra từ từ rũ xuống.

Thấy vậy, trái tim tôi như bị bóp nghẹt, bất chấp mọi chuyện, chạy vội

tới trước mặt phụ thân. Phụ thân thở dài, ôm tôi vào lòng… Cái ôm ấm áp
này thật quen thuộc, tựa như đã tồn tại trong trí nhớ từ khi tôi sinh ra.

“Bình an là tốt rồi”. Phụ thân nhè nhẹ vỗ về sau lưng tôi, tôi cắn môi

ngăn dòng nước mắt, lại cảm thấy bờ vai phụ thân rõ ràng đã gầy đi, không
còn rộng rãi như trước nữa.

“Vẫn còn làm nũng như vậy, không ngại phu quân con chê cười sao?”,

phụ thân mỉm cười, nhẹ nhàng đẩy tôi ra.

Tiêu Kỳ cũng cười, “Nàng trước giờ luôn thích khóc, e là bị nhạc phụ đại

nhân chiều hư rồi”.

Phụ thân không ngừng cười ha hả, không biện bạch gì cả, chỉ nhẹ gõ một

cái lên trán tôi, “Xem xem, hỏng mất danh tiếng của lão phu rồi”.

Hai người họ nói nói cười cười thật giống như cha con bình thường…

Song trong lòng tôi hiểu được đây chỉ là họ phối hợp ăn ý diễn trước mắt
tôi mà thôi.

Tôi là con gái của Tả tướng, thê tử của Dự Chương Vương, là người

khiến họ có thể ngầm hiểu với nhau, lấy nụ cười mà che chở – mặc dù sự
ăn ý này dừng lại chỉ sau một khắc ngắn ngủi, tôi cũng đã là nữ tử may mắn
nhất trong thiên hạ.

Hai người đều biết chuyện hành thích. Tôi lần lượt kể lại tỉ mỉ mọi sự

tình, ánh mắt phụ thân và Tiêu Kỳ không ngừng biến hóa, thần sắc nghiêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.