NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 450

phải ra trận để tôi luyện. Điện hạ mặc dù còn trẻ, cuối cùng cũng sẽ có một
ngày quân lâm thiên hạ. Hiện giờ Hoàng thượng bị bệnh, Thái tử giám
quốc, chính là lúc để điện hạ được rèn luyện. Thiết nghĩ, điện hạ lo lắng
không phải không có lý, mong nhạc phụ đại nhân nghĩ lại”, lời này của
chàng rõ ràng là khuyên can phụ thân nhưng thực chất lại là nói cho Thái tử
nghe, mà về tình về lý đều không thể phản bác.

Thái tử giương mắt nhìn đầy cảm kích.

Phụ thân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt biến ảo hướng thẳng về phía Tiêu

Kỳ. Tiêu Kỳ thần thái thong dong, ánh mắt càng thêm phần sắc lạnh. Hai
người lúc này đã công khai giương cung bạt kiếm.

Lòng tôi nghẹn lại, lòng bàn tay không biết tự bao giờ đã lấm tấm mồ

hôi.

Trong thời khắc bốn bề im ắng, Thái tử nhìn hai người họ, dường như

cuối cùng cũng đã hiểu ra được điều gì đó, lo lắng đưa mắt nhìn Tiêu Kỳ.

Gương mặt phụ thân biến sắc, lạnh lùng trừng huynh ấy, khiến huynh ấy

càng thêm lúng túng, sợ hãi không yên.

Huynh ấy luôn luôn kính sợ phụ thân, hôm nay không biết là do bị thích

khách kinh động hay là do được giữ chức giám quốc mà đắc ý vênh váo,
thái độ khác thường, chọc phụ thân nổi giận nên mới bị mất mặt trước
nhiều người như vậy.

Tôi không đành lòng nhìn Thái tử bối rối, cất lời giải vây giùm huynh ấy:

“Hoàng hậu đã bị kinh sợ, Thái tử vào thăm một lát đi”.

Không ngờ phụ thân lại ngay lập tức quát lớn: “Hoàng hậu còn đang tĩnh

dưỡng, ngươi đừng vội nói năng lung tung quấy nhiễu nàng, còn không
mau quay trở về Đông cung đi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.