NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 590

“Ngươi vẫn còn chưa đổi cách xưng hô? Ta và ngươi đã là cô tẩu rồi, còn

nô tỳ gì nữa?”. Tôi cười, kéo tay nàng, “Lần tiệc này toàn bộ đều phải nhờ
tới ngươi lo liệu giúp, nếu không có ngươi, ta nào có thể làm cẩn thận
được”.

Cô tẩu: Tiêu Kỳ nhận Ngọc Tú là nghĩa muội, Ngọc Tú trở thành vai cô

(cách gọi vai vế thay cho con), còn A Vũ thành tẩu tẩu của Ngọc Tú.

“Ta có thể có phúc phận của ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ Vương phi

ban cho, Ngọc Tú sao có thể vong ân?”, Nàng than nhẹ một tiếng, “Ta từ
nhỏ đã vụng về, không có tài năng gì đặc biệt, vốn mong đợi Vương phi
không chê, để ta cả đời được đi theo người, như vậy là đã đủ… Nào có nghĩ
tới sẽ có cái phúc hôm nay?”. Tôi mỉm cười nói: “Nha đầu ngốc, nếu như
ngươi cả đời đi theo ta, Hoài n sẽ thế nào đây?”. Hai má Ngọc Tú ửng
hồng, gương mặt ẩn chứa tình cảm, “Nhắc tới kẻ ngốc ấy làm gì!”.

“Mấy ngày nay quân vụ bận rộn, Hoài n hẳn cũng rất vất vả?”, tôi lắc

đầu cười nói. Ngọc Tú ngập ngừng gật đầu, trên trán hiện lên vẻ sầu lo,
“Dạo này chàng ngày ngày bận rộn, cũng không biết do đâu mà mặt sầm sì
suốt, như thể đang tranh hơn thua với người khác vậy, hỏi thì chàng không
chịu nói”.

Lòng tôi bỗng nhiên sáng tỏ, hiểu được vì sao Tống Hoài n lại bực mình.

Hôm trước Tiêu Kỳ phong cho Hồ Quang Liệt làm chủ tướng tiền phương,
dẫn mười vạn binh nam chinh, lại giữ hắn ở kinh thành, không có động tĩnh
gì. Hai người bọn họ trước giờ đều là phụ tá đắc lực của Tiêu Kỳ, bàn về tư
cách, chiến công thì không thể phân cao thấp, nhưng xưa nay tính tình
không hợp, Hồ Tống tranh đấu đã là chuyện cả triều biết tới. Hiện giờ Hồ
Quang Liệt độc chiếm danh tiếng, Tống Hoài n làm sao có thể nuốt trôi cơn
giận này?

Hôm qua lâm triều hắn đã không kìm nén được, trước mặt mọi người xin

được ra chiến trường, lại bị Tiêu Kỳ không chút do dự bác bỏ. Tôi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.