NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 60

vừa cằn nhằn oán trách, một bên đem áo choàng khoác lên vai tôi.

Tôi ngửa mặt lên, “Cây ngọc lan ở nhà chắc cũng đã nở hoa rồi, không

biết năm nay hoa nở thế nào”.

“Thời tiết ở kinh thành ấm áp hơn nơi đây, hoa có lẽ cũng nở sớm hơn”,

Cẩm Nhi khẽ thở dài, lại phục hồi tinh thần cười nói, “Có điều ở đây mặc
dù lạnh hơn một chút nhưng lại nhiều nắng hơn kinh thành, ít khi có mưa,
nô tỳ thích ở đây hơn”.

Cô bé này càng ngày càng biết cách dỗ cho người khác vui vẻ. Thấy tôi

mím môi cười, không cất tiếng, nàng liền nhẹ nhàng ngồi xuống cùng tôi,
thấp giọng nói, “Nếu ở Huy Châu đã chán rồi, chi bằng chúng ta quay trở
về kinh xem một chút. Rời đi đã ba năm, Quận chúa hẳn là nhớ nhà đúng
không?”.

Tôi thu hồi tâm tư, cười một tiếng tự giễu, miễn cưỡng duỗi lưng, “Đúng

vậy á, ta có chút nhớ rượu Thanh Mai ở nhà rồi, nhưng so với cuộc sống
thần tiên ở nơi này, ta còn không nỡ trở về”.

Dứt lời đứng dậy, tôi phất tay áo lướt qua những cánh hoa rơi, “Cảnh

xuân thật tuyệt, chúng ta ra ngoài dạo một chút”.

Cẩm Nhi đuổi theo phía sau vội la lên, “Hôm qua Vương gia sai người

đem tin tức tới vẫn đang chờ Quận… chờ Vương phi hồi đáp mà!”.

Tôi dừng chân, trong lòng không khỏi cảm thấy có điểm phiền muộn.

“Ngươi thay ta hồi đáp đi”, tôi lười ngoảnh lại, cứ như vậy rời đi, bỗng

nhiên nghĩ tới một chuyện, lại nói, “Đúng rồi, ngươi xem xem lần này hắn
đưa tới những gì, chọn một ít đồ thú vị để lưu lại, còn đâu thì cho nhóm y
quan đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.