NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 682

Triều dã phấn chấn, những triều thần trước kia có dị nghị, không bằng

lòng với việc Tiêu Kỳ phái mười vạn đại quân bắc chinh rốt cuộc cũng phải
phục tùng, không ngớt lời ca ngợi Nhiếp chính Vương anh minh.

Tôi mặc dù đang ở trong chùa, nhưng ngày ngày đều có nội thị trong

cung tới bẩm báo đại sự. A Việt cũng nói, Vương gia ngày ngày bận rộn
việc chính sự, đêm nào cũng thức rất khuya.

Chạng vạng hôm đó, tôi đang cùng Từ cô cô ngồi trước cửa kiểm kê lại

những cuốn kinh thư mẫu thân mới chép thì bỗng nhiên trời đất biến sắc,
cơn mưa rào mùa hạ ập tới. Trời vừa lúc trước vẫn còn ráng chiều, chớp
mắt đã biến thành âm u mịt mù, mưa tầm tã. Phía chân trời, mây đen dày
như mực, lạnh lẽo bao phủ khắp không trung. Gió lớn nổi lên quất qua từng
cành cây. Mái hiên lợp ngói bị hạt mưa lớn đập vào, kêu lộp bộp.

Tôi nhìn bầu trời gió mây đổi sắc, không khỏi thót tim, cuốn kinh trong

tay rơi xuống. Từ cô cô vội đứng dậy kéo rèm cửa, “Cơn mưa đến nhanh
quá, Vương phi mau trở về phòng đi kẻo bị lạnh”.

Tôi không biết nỗi sợ hãi này từ đâu mà đến, chỉ chăm chăm nhìn về phía

bầu trời phương nam xa xôi, lòng lo lắng bất an. Trở về phòng, đóng cửa
khêu đèn, nhưng không ngờ trong hoàn cảnh thời tiết thế này, hai vị Thái y
ở Thái y viện vẫn bất chấp khó khăn mà đến, không dám qua loa việc vấn
an bắt mạch mỗi ngày. Hai người chưa tới cửa chùa đã gặp mưa lớn, thực là
rất chật vật. Trong lòng tôi áy náy, vội sai A Việt dâng trà nóng lên.

Tôi luôn luôn yếu ớt, từ sau tang lễ của mẫu thân lại gầy đi, Tiêu Kỳ lo

tôi quá mức đau buồn, gây hại đến thân thể nên lệnh cho Thái y viện ngày
nào cũng phải cho người tới bắt mạch.

“Thường ngày là Trần Thái y tới, sao hôm nay lại không thấy?”, tôi

thuận miệng hỏi, bụng nghĩ Trần lão Thái y chắc là xin nghỉ hôm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.