NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 693

Khoảnh khắc tôi cất lời, trước mắt bỗng thấy có ánh sáng lạnh lóe lên,

cung nữ kia đột ngột ra tay, thân hình nhanh như chớp, cùng với ánh đao
đánh thẳng về phía lưng Tiêu Kỳ. Biến cố bất ngờ xảy ra, tôi không nghĩ
ngợi gì, nhào tới bên người Tiêu Kỳ, dùng hết sức đẩy chàng ra. Bên tai
nghe thấy tiếng rít lạnh xẹt qua, cũng cảm nhận được sự sắc bén của ánh
đao. Thân thể chợt nhẹ, bị Tiêu Kỳ ôm trong ngực, ngửa người lui nhanh,
chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh vô cùng lớn xuất ra từ trong tay áo
chàng… Tiếng xương gãy, tiếng kêu rên, tiếng kim loại rơi xuống đất
dường như đồng loạt vang lên chỉ trong nháy mắt!

Lúc này mới nghe thấy tiếng kinh hô của cung nhân trong điện, “Có

thích khách! Người đâu!”.

Cung nữ kia thất thủ, thân người liền lao tới cột trụ, đầu chảy máu, người

ngã nhào xuống đất.

Tiêu Kỳ ôm chặt lấy tôi, cả giận nói: “Nàng điên rồi, ai cho nàng nhào

lên!”.

Tôi muốn nói, nhưng trước mắt chợt biến thành màu đen, thân thể mềm

oặt.

“A Vũ, sao vậy?”, Tiêu Kỳ kinh hãi.

Tay trái mơ hồ cảm thấy đau. Tôi gắng sức giơ tay lên, cánh tay lại nặng

như ngàn cân, chỉ thấy trên mu bàn tay có một vết rách rất mỏng, rỉ ra máu
đỏ sậm, nhuốm đỏ nền nhà xanh ngọc… Xung quanh tối sầm, tiếng người
kinh hô vang lên xa xăm, thứ duy nhất có thể cảm giác được là vòng ôm ấm
áp kiên cố của chàng.

Mơ màng nghe thấy tiếng chàng khàn giọng gọi tôi, tôi mở to hai mắt, lại

nhìn không rõ gương mặt chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.