NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 722

Tôi cũng không đặt chân vào phủ Hiền Vương thêm lần nào nữa. Tiêu

Kỳ đích thân đến thăm Tử Đạm, tôi cáo ốm không đi cùng, chàng cũng
không ép tôi, lúc quay về chỉ nói khí sắc Tử Đạm đã tốt hơn nhiều. Ca ca
thường xuyên ra vào phủ Hiền Vương, thi thoảng mang thi thư cổ họa, trân
phẩm bổ dưỡng tới cho Tử Đạm. Nghe ca ca nói, Tử Đạm bây giờ rất đạm
bạc, tuy ít nói không vui nhưng không còn uống say nữa, cũng chịu uống
thuốc. Chỉ là, ca ca thân mang trọng trách, công vụ ngày ngày bận rộn,
không thể ngày nào cũng đến làm bạn với huynh ấy.

Đồng thời, Tiêu Kỳ lại thúc giục tôi tuyển phi cho Tử Đạm, thời gian cứ

như vậy trôi nhanh như nước.

Tĩnh nhi rồi cũng sẽ dần dần lớn lên, không thể cứ cáo ốm, ẩn cư trong

thâm cung mãi được. Tiêu Kỳ đã có ý muốn phế vị, Tử Đạm sớm muộn gì
cũng lên ngôi. Vương phi của Tử Đạm chính là Hoàng hậu tương lai, cũng
là người đứng đầu lục cung. Tiêu Kỳ đặc biệt coi trọng việc này, một lòng
muốn chọn một nữ nhi nhà quân nằm vùng bên Tử Đạm. Tôi không thể làm
trái với ý chàng, chỉ có thể gắng hết sức chọn ra một nữ tử trung trinh thiện
lương.

Vốn là, tôi không có quá nhiều hy vọng đối với nữ nhi tướng môn, chỉ

tùy ý điểm tên vài người gọi vào cung, không ngờ tới, có một nữ tử khiến
tôi phải nhìn bằng cặp mắt khác.

“Ca ca chưa từng gặp nàng, sao biết nàng không tốt? Chua ngoa không

chừng cũng là tốt ấy chứ”, tôi cầm chiếc lá vàng kia lên ngắm nghía, khẽ
mỉm cười, “Tầm gửi không thể sống một mình, luôn mong được nương nhờ
cây cao”.

Gương mặt ca ca biến sắc, như chợt hiểu ra, “Muội nói Tử Đạm là tầm

gửi?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.