NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 75

Trước mặt là một cái bát con bằng đất nung, đựng một nửa bát cháo màu

xám tro.

Mùi thơm lạ lùng, mùi thơm của ngũ cốc đang tỏa ra từ cái bát ấy.

Tôi gắng sức chống người dậy, dùng hết sức lực bò tới… Đầu ngón tay

vươn ra, thiếu một chút là với được.

Giờ này khắc này, nếu có người đang ở đây sẽ thấy Vương phi lá ngọc

cành vàng nằm trên mặt đất, gắng hết sức bò về phía trước giống như con
thú sắp chết… chỉ vì muốn với được bát cháo gạo lức này.

Cuối cùng cũng với được cái bát, tôi uống một ngụm cháo lớn, vỏ ngũ

cốc thô ráp chà xát khiến cổ họng đau đớn, nhưng mùi vị lại hơn món ngon
đắt tiền gấp trăm lần. Trong miệng nếm thấy một vị mặn đắng, là nước mắt
rơi vào trong bát.

Tôi nuốt xuống miếng cháo cuối cùng, đáy lòng bình tĩnh tự nhủ rằng tôi

sẽ sống sót, sống sót chạy khỏi nơi này, sống sót về đến nhà.

Phụ thân và ca ca nhất định sẽ tới cứu tôi.

Tôi rốt cuộc cũng đã biết trên đời này không có gì quan trọng hơn sự

sống sót.

Ở trong hầm so với trong quan tài lúc trước đã tốt hơn rất nhiều.

Ít nhất còn có ánh sáng mờ mờ, có đống cỏ khô ráo, không hề xóc nảy

cũng không hề rét lạnh.

Trong gian nan mệt nhọc, cơn buồn ngủ kéo đến, tôi co mình trên đống

cỏ.

Giờ khắc này, tôi vô cùng nhớ nhà, nhớ cha mẹ, nhớ ca ca, nhớ Tử

Đạm… Nhớ đến tất cả những người thân của mình, mỗi khi nhớ tới một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.