NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 76

người tôi lại có thêm một phần dũng khí.

Thậm chí, tôi còn nghĩ đến Tiêu Kỳ.

Tôi có một vị hôn phu anh hùng cái thế, hắn có thể bình định thiên hạ, tất

nhiên bọn cường đạo vừa nghe đã sợ mất mật.

Trong giấc ngủ mê man, tôi rơi vào trong mộng, lần đầu tiên mơ thấy

phu quân của mình… Vị tướng quân đeo trường kiếm cưỡi ngựa kia đứng
xa xa nghênh đón tôi, đưa tay về phía tôi, tôi lại không thấy rõ khuôn mặt
hắn. Dự Chương Vương, là hắn đến cứu tôi sao…

Không biết đã qua bao nhiêu thời gian, có tiếng mở khóa cửa vang lên,

có người đi vào túm lấy tôi, mang ra ngoài hầm.

Trong căn nhà gỗ rách nát, tôi lại gặp được “nữ nhi Ngô gia” một thân áo

vàng thướt tha lúc trước.

Nữ tử trước mặt mặc một bộ áo bông cồng kềnh, đầu đội mũ chiên, vận

nam trang, gương mặt xinh đẹp thanh tú, thần sắc lại hung ác, tàn nhẫn,
nhìn qua còn có vẻ ác nghiệt hơn mấy nam nhân vạm vỡ bên cạnh cô ta.

Tôi cười với cô ta một tiếng, cô ta lại lạnh lùng trừng tôi, trong miệng

khẽ nguyền rủa, “Tiện nhân không biết sống chết!”.

Ba nam nhân phía sau cô ta cũng có ngoại hình khôi ngô, đi ủng cao, đeo

kiếm, nhìn như người quan ngoại*.

*Quan ngoại: nước khác

Bên trong căn phòng, cửa sổ đóng kín mít, trống vắng hoang sơ, chỉ có

một cái bàn nghiêng lệch, góc tường chất một đống bao cỏ khô. Bên tay
phải có một chiếc cửa hông có rèm vải kín, một mùi thuốc nhàn nhạt theo
gió tản ra ngoài từ căn phòng bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.