NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 754

một nữ tử, có gì đáng mừng? Đến trước phủ, tôi tự mình xuống xe, không
đợi Tiêu Kỳ đến đỡ đã đi thẳng vào nội viện, không có lòng dạ nào nói cười
cả.

Rửa mặt, gỡ trang sức, tôi xõa mái tóc dài, ngẩn ngơ ngồi trước gương,

tay cầm lược ngọc, xuất thần nhìn một chiếc đèn lồng.

Tiêu Kỳ không biết từ lúc nào đã đứng sau tôi, mặc nhiên nhìn tôi ở

trong gương, cũng không nói gì, ánh mắt toát ra vẻ áy náy.

Một lúc lâu sau, chàng thở dài, nhẹ ôm tôi vào lòng, ngón tay xuyên qua

mái tóc tôi, nhè nhẹ vỗ về.

Gắng gượng lâu như vậy, chí khí, quật cường lúc này biến thành hư ảo,

chỉ còn lại sự mệt mỏi và cay đắng.

Hôm nay tôi có thể loại bỏ một Thiến nhi, nhưng sau này thì sao? Tôi

còn cần đề phòng bao nhiêu người, cảnh giác với bao nhiêu thủ đoạn? Mặc
dù ân ái không giảm, tôi có thể một đời một kiếp nằm trong trái tim chàng,
nhưng nam nhân trước mắt này, trước tiên là người đứng đầu thiên hạ, sau
mới là phu quân tôi. Tôi chưa bao giờ dám vọng tưởng phỏng đoán địa vị
của mình và giang sơn trong lòng chàng.

Những lời thề non hẹn biển bày ra trước giang sơn xã tắc cũng chỉ nhẹ

tựa lông hồng mà thôi.

“Ta vẫn chưa nói với nàng về gia thế của ta”, chàng trầm giọng nói. Thời

điểm này, lời của chàng thực chẳng liên quan chút nào.

Tôi bỗng ngơ ngẩn. Xuất thân của Dự Chương Vương Tiêu Kỳ, thế nhân

nào có ai chưa biết? Một người xuất thân hàn vi, quê Hộ châu, thân tộc đã
chết trong chiến tranh, nhập ngũ từ nhỏ, thăng chức nhờ công trận, cuối
cùng quyền khuynh thiên hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.