NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 759

Vương ít người, tôi và Bội nhi đều đã được gả cho người, chỉ còn một mình
Thiến nhi. Hạ Lan Châm rõ ràng là cầu hôn đường muội của tôi.

Liên hôn hai nước là đại sự của muôn dân, há có thể hành động theo cảm

tính? Gả ai đi, đến lượt hắn chỉ tên điểm họ sao? Vốn là nói liên minh,
nhưng hắn lại dám tỏ ra cuồng vọng như thế.

Tôi quay đầu nhìn Tiêu Kỳ, cười khổ nói: “Hắn viết thế này không phải

là chỉ rõ muốn Thiến nhi sao?”.

Tiêu Kỳ cười nói: “Mặc dù chỉ là bù nhìn, nhưng khẩu khí vẫn ngông

cuồng như trước”.

“Vậy chàng đồng ý hay không?”, tôi thấp thỏm.

“Nàng nghĩ thế nào?”, Tiêu Kỳ khẽ nhíu mày.

Tôi thoáng ngơ ngẩn, lâm vào suy tư. Thiến nhi cho dù không hiểu

chuyện nhưng cũng là đường muội của tôi, nếu gả nàng đi Đột Quyết xa
xôi thì không khác gì phá hủy cuộc đời nàng.

Ánh dương nhàn nhạt ngoài cửa sổ bao phủ lên người tôi và chàng. Trên

không trung, những hạt bụi nhỏ tí xíu lơ lửng, thời gian như ngưng đọng.

Một lúc lâu sau, chàng nhẹ nói: “Hòa thân là chuyện tốt, ta đang muốn

tìm thời cơ phái người khác đi, triệu hồi Đường Cạnh”.

Đường Cạnh là ái tướng tâm phúc của chàng, rất được coi trọng, hơn nữa

có nhiều công lớn chèn ép Đột Quyết, trấn thủ bắc cương. Dưới tay nắm
mấy chục vạn binh sĩ, đã thành Đại tướng chốn biên cương, không thua
kém hai người Hồ, Tống là bao.

Tôi bất ngờ, “Đường Cạnh cũng không có lỗi lầm gì, sao đột nhiên lại

triệu về?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.