NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 771

Đang nói cười vui vẻ, A Việt vội vã đi vào, bẩm báo tổng quản phủ

Giang Hạ Vương có việc gấp cầu kiến.

“Có chuyện gì không xử lý được mà phải chạy tới tận đây?”, ca ca giận

tái mặt, rất không vui. Mấy ngày nay chuyện của Chu Nhan đã đủ để huynh
ấy phiền lòng.

Tôi bỗng có dự cảm không tốt, đang định khuyên lơn huynh ấy thì đã

thấy tổng quản kia chạy vội vào, hành lễ qua loa rồi quỳ rạp xuống đất, sắc
mặt xám ngoét, “Bẩm Vương gia, trong phủ đã xảy ra chuyện”.

“Lại gì nữa?”, ca ca cũng không ngẩng đầu, tay giơ ra bưng chén rượu

lên.

“Chu phu nhân tự vẫn”.

“Choang!”. Chén ngọc rơi khỏi tay ca ca, vỡ tan tành.

Chu Nhan vốn là thị thiếp ca ca thích nhất, mặc dù phạm phải sai lầm lớn

như vậy nhưng ca ca cũng chưa từng nghiêm phạt, chỉ là cấm túc nàng, bắt
nàng diện bích trong phòng, mấy ngày không để ý đến.

Không ai ngờ tới, Chu Nhan nóng tính như lửa không chịu nổi việc bị ca

ca thờ ơ, cũng không chịu được sự giễu cợt của những cơ thiếp khác trong
phủ, treo cổ tự vẫn. Mà người xúi giục chúng cơ thiếp bỏ đá xuống giếng,
nói lời ác độc chọc tức Chu Nhan chính là tỷ muội tình cảm sâu nặng, cùng
nhau vào phủ của nàng – Bích Sắc. Ca ca chỉ nhìn thấy được cuộc sống
muôn màu mỗi ngày, chứ những thủ đoạn tranh sủng, âm mưu tính kế phía
sau thì chỉ có một mình huynh ấy không nhận ra mà thôi.

Cái chết của Chu Nhan và sự tàn khốc của việc tranh sủng khiến ca ca

nản lòng. Năm xưa, tẩu tẩu chết đã làm huynh ấy day dứt đến nay, lúc này
đây huynh ấy càng hận mình, lại càng nhận định phàm là nữ nhân ở bên
mình thì sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.