NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 838

Thanh sam, tóc búi để mai, dung mạo vui tươi khí khái. Tạ Tiểu Hòa,

thực là một thiếu niên sáng sủa.

Tôi mỉm cười, “Tạ tướng quân đứng lên đi, không cần giữ lễ”.

Chuyển mắt nhìn cô bé kia, cằm nhọn, mặt mày thanh tú, mặc cung trang

vàng nhạt, gương mặt tái nhợt, vừa thấy đã thương cảm. Lúc này, nó đứng
cúi đầu, cũng không hành lễ, chỉ trầm mặc.

“Tẩm nhi!”, Tạ Tiểu Hòa quay đầu, nhỏ giọng quở trách nó, nhưng

không thấy vẻ giận dữ, chỉ thấy thương xót.

Nó khẽ run, cúi đầu bước lên, vẻ như rất không tình nguyện, nhưng lại

không thể không nghe lời Tạ Tiểu Hòa.

Tôi đứng dậy, ngăn nó trước khi nó quỳ xuống, dịu dàng cười một tiếng,

“Con là Tẩm nhi?”.

“Tên con là Kiếm Tẩm Chi”, nó im lặng rồi nói ra tên mình, hơn nữa còn

nhấn mạnh chữ Kiếm.

Là Kiếm Tẩm Chi, không phải Tiêu Tẩm Chi. Tôi bỗng chốc hiểu rõ tâm

trạng nó. Thật khó cho nó, nhỏ như vậy mà luôn phải nghĩ đến dòng họ của
mình, không chịu sửa đổi.

Tạ Tiểu Hòa vội la lên, “Vương phi thứ tội! Tẩm nhi tuổi còn quá nhỏ,

không biết lễ nghi…”.

“Tạ tướng quân lo lắng quá rồi”, tôi mỉm cười cắt ngang lời giải thích

của hắn, đang định nói tiếp thì đột nhiên ngực lại nôn nao, che miệng ho
một hồi.

A Việt vội đưa chén thuốc cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.