NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 854

“Hôm nay chàng tới sớm, chắc là công vụ đỡ bận rộn thôi”, Ngọc Tú

cười nói.

Đang nói, Tống Hoài n một thân triều phục đi vào, sắc mặt ủ dột, trông

như có tâm sự nặng nề.

Thấy Ngọc Tú, hắn cũng chỉ nhẹ gật đầu.

Nhìn thế, lòng tôi chùng xuống, nhưng không muốn biểu lộ, hỏi luôn:

“Hoài n, có chuyện gì sao?”.

Hắn gật đầu, “Hoài n ngu muội, vốn không nên quấy rầy Vương phi, chỉ

là có chuyện này liên lụy không nhỏ, Hoài n không dám tự quyết”.

Tôi ngồi thẳng dậy, “Ta và ngươi không cần khách sáo, cứ nói đừng

ngại”.

Tống Hoài n nhíu đôi mày rậm, mặt mũi sa sầm, “Hôm trước kiểm tra

theo lệ, phát hiện quân lương có điểm khác lạ, nhìn như tầm thường nhưng
lại có chỗ khả nghi. Thần ngày đêm kiểm kê, không ngờ tới, bên trong còn
có chuyện khác”.

Đây không phải chuyện đùa.

Nước quá trong ắt không có cá, quân nhu trước giờ bề bộn, phía dưới có

người động tay chân lấy một ít đã là chuyện mọi người ngầm biết với nhau.
Thói quen nhiều năm này, cũng không phải một sớm một chiều có thể thay
đổi.

Song chuyện nhỏ như thế tại sao lại kinh động tới Hữu tướng đương

triều?

Bằng chức vị Hữu tướng, Tống Hoài n muốn trừng phạt một hai kẻ tham

ô thì làm sao phải bẩm báo với tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.