NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 865

bùn. Song, đôi tay này đã tiều tụy từ lâu.

Thân ảnh đơn bạc ẩn hiện trước màn, huynh ấy lẩm bẩm nói: “Mẫu hậu,

trước kia người một lòng muốn Hoàng huynh lên ngôi, người nói cho ta
biết, ngôi vị Hoàng đế kia rốt cuộc có cái gì tốt? Cái ngai vàng này hại chết
phụ hoàng, hoàng huynh, nhị hoàng huynh, hoàng tẩu… Ngay cả người
cũng biến thành bộ dạng này. Tại sao, tại sao nàng lại nhất quyết muốn ngôi
vị Hoàng đế?”.

Tôi cắn chặt môi, không cho phép mình lên tiếng.

“Ta vừa mơ thấy nàng, toàn thân đẫm máu, đứng khóc giữa đại điện”,

giọng nói yếu ớt của Tử Đạm quanh quẩn trong tẩm điện vắng lặng,
“Nhưng vừa xoay người, trước mắt máu đã chảy đầy đất, đầu thân hai
nơi… Nàng gạt ta, A Dao gạt ta, còn có ai để ta tin tưởng? Ta không hiểu,
rõ ràng đã từng yêu, sao giờ quay đầu lại biến thành hận?”.

Một chữ hận này khiến tai tôi ong ong không còn nghe được gì nữa.

Cũng không nhìn rõ bình phong trước mắt, chỉ thấy mọi thứ mờ ảo.

Đau, chỉ có đau, cuồn cuộn trào dâng, giống như có một bàn tay lạnh lẽo

xé rách nơi yếu ớt nhất trong đáy lòng. Ngoại trừ đau ra đã không còn cảm
giác gì nữa.

Ngón tay xoắn chặt vạt áo, lại nghe “cạch” một tiếng, một viên minh

châu rơi xuống sàn nhà.

“Ai?”, Tử Đạm cả kinh.

Bình phong bị huynh ấy đẩy mạnh ra, trước mắt ánh sáng ngập tràn,

chiếu lên gương mặt trắng bệch của huynh ấy.

Tựa vào tường, tôi đã không còn đường lui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.