NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 114

“Không thể nào là trộm, không vật gì bị mất. Hơn nữa, tại sao trộm lại

vào và đầu độc ai đó?”

“Cô Sophia, tôi không nói đó là một tên trộm. Tôi chỉ nói mọi cửa đều

mở. Bất cứ ai cũng có thể vào. Nếu cô hỏi tôi thì đó là bọn ăn mày.”

Nannie gật gật đầu vẻ hài lòng.
“Vậy tại sao ăn mày lại muốn giết ông nội tội nghiệp của tôi?”
“Vì bọn họ là những kẻ ở tận đáy xã hội. Nhưng nếu không phải ăn mày,

hãy nhớ lời tôi, là những tên Công giáo.”

Với cái vẻ là người nói sau cùng, Nannie lại biến vào phòng rửa bát.
Sophia và tôi bật cười to.
“Đúng là Bà Da đen Tin Lành.”

“Bà ta chẳng thế là gì? Thôi nào, Charles, chúng ta vào phòng khách đi. Ở

đó có cuộc họp gia đình. Tính họp vào buổi chiều – nhưng sẽ bắt đầu sớm
hơn.”

“Tốt hơn anh không nên xía vào, Sophia à.”
“Nếu anh định làm rể trong gia đình này, tốt hơn anh nên chứng kiến sự

thể khi ngửa bài.”

“Họp về chuyện gì?”
“Chuyện làm ăn của bác Roger. Dường như anh đã rõ tất cả rồi mà.

Nhưng có điên mới nghĩ bác Roger đã giết ông. Tại sao chứ, bác Roger rất
tôn kính ông.”

“Anh thật sự không nghĩ bác Roger giết ông nội. Clemency thì có thể.”

“Chỉ tại vì em gieo nó vào trong đầu anh. Nhưng anh cũng lầm nốt. Em

không cho rằng Clemency quan tâm tí gì đến việc bác Roger có mất hết tiền
bạc không. Em nghĩ lúc này bác gái khá hài lòng. Bác gái có một loại đam
mê kỳ lạ là không có đồ đạc. Chúng ta đi nào.”

Khi tôi và Sophia vào phòng khách, những tiếng nói ngưng ngay lập tức.

Mọi người nhìn chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.