NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 130

16

Ông Già đã bảo: “Hãy để họ nói với con.”

Buổi sáng trong lúc cạo râu, tôi kiểm điểm xem mình đã tiến đến đâu.

Edith đã nói chuyện với tôi – bà tìm đến tôi vì mục đích đặc biệt.

Clemency đã trao đổi với tôi (hay tôi trao đổi với bà ta?). Magda đã nói
chuyện với tôi theo cái nghĩa – tôi là khán giả của một trong những chương
trình phát thanh của bà. Sophia dĩ nhiên là nói chuyện với tôi rồi. Cả bà bếp
Nannie cũng đã nói chuyện với tôi. Tôi có trở nên sáng suốt hơn sau khi
nghe tất cả mọi người nói không? Có từ nào hay cụm từ nào quan trọng
không? Hơn nữa, có chứng cứ nào về sự tự phụ bất thường mà cha tôi đã
nhấn mạnh?

Tôi không thấy có gì hết.
Người duy nhất biểu lộ tuyệt đối không muốn nói chuyện với tôi về bất cứ

chuyện gì hay bất cứ chủ đề nào chính là Philip. Vậy có phải là bất bình
thường không? Giờ đây hẳn ông biết tôi muốn cưới con gái ông. Tuy vậy
ông tiếp tục xem tôi không phải là người trong gia đình tí nào. Chừng có vẻ
ông không ưa sự có mặt của tôi ở nơi này. Bà Edith đã xin lỗi giùm cho ông.
Bà nói đỡ đó là ‘cung cách’ của ông. Bà cho thấy chính bà cũng phiền
Philip. Tại sao?

Tôi tìm hiểu cha của Sophia. Ông có tâm trạng của người bị thất sủng.

Ông đã là một đứa trẻ ganh tị và không hạnh phúc. Ông buộc phải thu mình
lại. Ông tìm cách trốn lánh vào thế giới của sách vở – vào quá khứ của lịch
sử. Điều đó cho thấy sự lạnh lùng có chủ ý và sự thu mình lại của ông có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.