NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 150

18

Không chậm một phút giây nào, Taverner và tôi lên xe của cảnh sát chạy
nhanh về hướng Swinly Dean.

Tôi nhớ Josephine xuất hiện giữa các bể chứa nước, và cái nhận xét mơ

hồ của nó ‘tới lúc có vụ giết người thứ hai’. Con bé tội nghiệp đã không biết
chính nó lại có thể là nạn nhân của ‘vụ giết người thứ hai’.

Tôi nhận chịu hoàn toàn sự trách cứ mà cha tôi đã ngầm quy cho tôi. Dĩ

nhiên, tôi phải để mắt đến Josephine. Tuy tôi và Taverner đều không có bất
cứ manh mối thực sự nào về kẻ hạ độc ông lão Leonides, rất có thể
Josephine có. Cái mà tôi cho là trẻ con vô lý và ‘ta đây’ rất có thể là một cái
gì khác hoàn toàn. Josephine, với cái thú chơi trò rình mò, không chừng có
biết một số thông tin mà bản thân con bé không thể đánh giá đúng giá trị.

Tôi lại nhớ đến cành cây nhỏ kêu rắc trong vườn.
Tôi đã nghi ngờ nguy hiểm sắp xảy ra. Tôi đã có phản ứng ngay lúc ấy,

nhưng sau đó có vẻ sự nghi ngờ của tôi là cường điệu và không thật. Ngược
lại, đáng lẽ tôi phải nhận ra đó là kẻ giết người, rằng kẻ phạm tội giết người
thấy nguy hiểm cho mình, và rằng hậu quả là cũng kẻ đó sẽ không ngần ngại
lặp lại tội ác nếu làm vậy có thể đảm bảo an toàn cho hắn.

Có lẽ, bằng linh cảm của người mẹ, Magda đã biết Josephine đang gặp

nguy nên bà có đột nhiên ngốt lên muốn đưa con gái đi Thụy Sĩ.

Sophia đến gặp chúng tôi ngay khi chúng tôi tới nơi. Nàng nói, Josephine

đã được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa Market Basing. Bác sĩ Gray
bảo sẽ báo cho họ biết ngay khi có kết quả chụp X quang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.