NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 169

“Nhà cháu đang có sắp xếp khác cho Eustace. Còn Josephine sẽ đi Thụy

Sĩ.”

“Cô làm cho Laurence suy sụp. Y cảm thấy cô không tin tưởng y.”

Sophia không trả lời, và đó là lúc chiếc xe của Taverner dừng lại trước

cổng chính.

Đứng đó, rùng mình trong cái ẩm ướt của mùa thu, Brenda lẩm bẩm: “Họ

muốn gì đây? Tại sao họ lại đến?”

Tôi nghĩ tôi biết tại sao họ đến. Tôi đã không nói gì với Sophia về những

bức thư tôi tìm thấy chỗ các bể chứa nước, nhưng tôi biết họ đã đến gặp
Viện trưởng Viện công tố.

Taverner bước ra khỏi nhà, băng qua lối cho xe chạy vào và bãi cỏ tiến về

chỗ chúng tôi. Brenda run rẩy dữ dội hơn. “Anh ta muốn gì?” Bà lặp lại
căng thẳng. “Anh ta muốn gì?”

Taverner đến trước mặt chúng tôi. Anh nói ngắn gọn bằng cái giọng công

quyền, dùng những từ ngữ công quyền.

“Tôi có lệnh bắt giữ bà – bà bị buộc tội dùng eserine đầu độc ông Aristide

Leonides vào ngày 19 tháng 9 vừa qua. Tôi phải cảnh báo để bà biết rằng bất
cứ gì bà nói sẽ được dùng làm bằng chứng trước tòa.”

Bà Brenda hoảng loạn. Bà kêu lên thất thanh. Bà bám vào tôi. Bà khóc

thét. “Không, không, không, không đúng! Charles, hãy bảo họ điều đó
không đúng! Tôi không có làm. Tôi không biết gì về chuyện đó. Tất cả là
một âm mưu. Đừng để họ bắt tôi. Tôi đã nói với cậu điều đó không đúng…
Không đúng… tôi không có làm gì cả…”

Thật là khủng khiếp – khủng khiếp không thể tưởng. Tôi cố an ủi bà. Tôi

gỡ mấy ngón tay bà bấu vào cánh tay tôi. Tôi nói với bà sẽ sắp xếp tìm một
luật sư cho bà – bà hãy yên lòng – luật sư sẽ lo mọi chuyện…

Taverner nhẹ nhàng nắm lấy khuỷu tay bà.

“Đi nào, bà Leonides,” anh nói. “Bà có muốn lấy mũ không? Không à?

Vậy ta đi ngay bây giờ.”

Bà ghì lại, nhìn Taverner với cái nhìn của đôi mắt mèo mở to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.