NGÔI NHÀ QUÁI DỊ - Trang 185

“Ồ, không, không mơ hồ đâu. Bất bình thường, nhưng nó cũng xảy ra.

Còn Magda?”

“Bà ta như trẻ con. Bà ta – bà ta quan trọng hóa mọi chuyện. Nhưng con

sẽ không bao giờ nghĩ lại rằng bà ta có liên quan đến vụ án nếu như bà ta
không vội vã muốn đưa Josephine đi Thụy Sĩ. Con không đừng được mà
phải thấy là bà ta sợ Josephine biết hay có thể nói điều gì đó…”

“Sau đó Josephine bị đập vào đầu?”
“Vâng, nhưng không thể là mẹ nó!”
“Tại sao không?”

“Cha à, một bà mẹ không thể…”
“Con không có đọc tin tức của cảnh sát sao, Charles? Rất nhiều bà mẹ

không ưa một trong những đứa con. Bà ta chăm lo cho những đứa khác – trừ
một đứa. Có mối liên hệ, có lý do nào đó, nhưng thường thì rất khó hiểu.
Nhưng khi nó xảy ra, đó là một sự tàn ác không lý giải được, và rất mạnh
mẽ.”

“Bà ta gọi Josephine là đứa bị đánh tráo,” tôi miễn cưỡng thừa nhận.

“Con bé có phiền bực điều đó không?”
“Con không nghĩ nó phiền.”
“Còn ai khác? Roger thì sao?”

“Roger không giết cha. Con hoàn toàn chắc như thế.”
“Bỏ qua Roger. Còn bà vợ – tên bà ta là gì – Clemency?”
“Vâng,” tôi đáp. “Nếu bà ta giết ông Leonides thì đó là một lý do quái

đản.”

Tôi thuật cho ông nghe cuộc đối thoại giữa tôi và Clemency. Tôi nói tôi

cho rằng do quá yêu Roger, muốn đưa chồng rời khỏi nước Anh nên bà ta có
ý nghĩ đầu độc cha chồng.

“Clemency thuyết phục Roger ra đi mà không nói cho cha chồng biết.

Nhưng rồi ông lão cũng biết. Mọi hy vọng và kế hoạch của bà bị bể. Bà ta
hết sức chăm lo cho Roger – quá cả thần tượng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.